0 chữ
Chương 1
Chương 1
Liên Minh, Tân Lịch năm 152, tháng 3.
Khu an toàn số 4 sắp đón trận mưa lớn đầu tiên của mùa xuân.
Giữa thời mạt thế, thời tiết khắc nghiệt là chuyện thường tình, nên dường như chẳng ai mấy bận tâm.
"Dẫn đường Phương Nhiên, hết ca rồi à?"
"Ừm, hôm nay tôi đã hoàn thành chỉ tiêu thanh lọc rồi, giờ đến tổng bộ giải quyết chút việc."
Phương Nhiên mặc bộ đồng phục Dẫn đường màu xanh biển của trung tâm, tán gẫu vài câu với nhân viên trực ban ở đại sảnh rồi đi thẳng ra cổng chính của Phân khu.
Cánh cửa tự động vừa mở ra, hơi lạnh ẩm ướt của mùa xuân đã ập vào mặt cậu.
Phương Nhiên rùng mình, ngẩng đầu nhìn bầu trời đen kịt nặng nề.
Mưa bão sắp đến rồi.
Cậu có cảm giác không may mắn, ra ngoài hôm nay có lẽ không phải là ý hay.
Sau một hồi do dự, cậu vẫn bước lên một chiếc xe bay.
Đây là phương tiện giao thông chủ yếu trong khu an toàn. Bên trong xe không có buồng lái, chỉ có một màn hình thông tin phía trước và những hàng ghế ngồi. Hành khách trên xe cũng không nhiều.
Phương Nhiên theo thói quen chọn một vị trí cạnh cửa sổ.
[Dẫn đường Phương Nhiên.]
Cậu vừa ngồi xuống, giọng nói của hệ thống đã vang lên trong tai nghe.
[Số lượng đăng ký thanh lọc cho ngày mai đã vượt quá mức hẹn trước, mời ngài sàng lọc sớm.]
"Đã biết."
Phương Nhiên tắt thiết bị quang não, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mây đen cuồn cuộn xen lẫn những tia chớp, từng tầng từng tầng ép xuống, như thể sắp sụp đổ đến nơi.
Thời tiết này giống hệt như ngày cậu xuyên vào cuốn sách này vậy.
Phương Nhiên đến thế giới này đã hơn một năm rồi.
Nguyên chủ cũng tên là "Phương Nhiên", là một Dẫn đường cấp C. Còn cậu vốn là một Omega, vì hôm đó tâm trạng cậu không tốt nên ra bờ biển hóng gió cho khuây khỏa.
Ai ngờ mặt biển vốn đang yên bình bỗng cuộn lên sóng dữ. Trong phút chốc, tiếng sóng gầm, tiếng người la hét nhấn chìm tất cả. Cậu chỉ kịp uống mấy ngụm nước biển rồi mất đi ý thức.
Khi tỉnh lại, cậu đã trở thành "Phương Nhiên" này, bắt đầu cuộc sống thanh lọc tinh thần cho các Lính gác mỗi ngày.
Đây là thời đại sau mạt thế. Một trận thiên tai đã chia thế giới ra làm hai. Lũ quái vật không biết từ đâu xuất hiện, chiếm lĩnh khắp nơi, nhưng nhân loại cũng dựa vào khoa học kỹ thuật để dựng nên những tuyến phòng thủ vững chắc.
Lính gác và Dẫn đường cũng ra đời từ đó.
Họ gắn kết sâu sắc, nhưng cũng kiềm chế lẫn nhau. Họ trông như một cặp trời sinh, nhưng thực tế lại không thể nói nổi.
Khu an toàn số 4 sắp đón trận mưa lớn đầu tiên của mùa xuân.
Giữa thời mạt thế, thời tiết khắc nghiệt là chuyện thường tình, nên dường như chẳng ai mấy bận tâm.
"Dẫn đường Phương Nhiên, hết ca rồi à?"
"Ừm, hôm nay tôi đã hoàn thành chỉ tiêu thanh lọc rồi, giờ đến tổng bộ giải quyết chút việc."
Phương Nhiên mặc bộ đồng phục Dẫn đường màu xanh biển của trung tâm, tán gẫu vài câu với nhân viên trực ban ở đại sảnh rồi đi thẳng ra cổng chính của Phân khu.
Cánh cửa tự động vừa mở ra, hơi lạnh ẩm ướt của mùa xuân đã ập vào mặt cậu.
Phương Nhiên rùng mình, ngẩng đầu nhìn bầu trời đen kịt nặng nề.
Mưa bão sắp đến rồi.
Cậu có cảm giác không may mắn, ra ngoài hôm nay có lẽ không phải là ý hay.
Sau một hồi do dự, cậu vẫn bước lên một chiếc xe bay.
Phương Nhiên theo thói quen chọn một vị trí cạnh cửa sổ.
[Dẫn đường Phương Nhiên.]
Cậu vừa ngồi xuống, giọng nói của hệ thống đã vang lên trong tai nghe.
[Số lượng đăng ký thanh lọc cho ngày mai đã vượt quá mức hẹn trước, mời ngài sàng lọc sớm.]
"Đã biết."
Phương Nhiên tắt thiết bị quang não, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mây đen cuồn cuộn xen lẫn những tia chớp, từng tầng từng tầng ép xuống, như thể sắp sụp đổ đến nơi.
Thời tiết này giống hệt như ngày cậu xuyên vào cuốn sách này vậy.
Phương Nhiên đến thế giới này đã hơn một năm rồi.
Nguyên chủ cũng tên là "Phương Nhiên", là một Dẫn đường cấp C. Còn cậu vốn là một Omega, vì hôm đó tâm trạng cậu không tốt nên ra bờ biển hóng gió cho khuây khỏa.
Khi tỉnh lại, cậu đã trở thành "Phương Nhiên" này, bắt đầu cuộc sống thanh lọc tinh thần cho các Lính gác mỗi ngày.
Đây là thời đại sau mạt thế. Một trận thiên tai đã chia thế giới ra làm hai. Lũ quái vật không biết từ đâu xuất hiện, chiếm lĩnh khắp nơi, nhưng nhân loại cũng dựa vào khoa học kỹ thuật để dựng nên những tuyến phòng thủ vững chắc.
Lính gác và Dẫn đường cũng ra đời từ đó.
Họ gắn kết sâu sắc, nhưng cũng kiềm chế lẫn nhau. Họ trông như một cặp trời sinh, nhưng thực tế lại không thể nói nổi.
1
0
1 ngày trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
