TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 38
Chương 38

Kevin đột nhiên nháy mắt với Lộc Dao: “Phó tổng đặc biệt dặn tôi, phải may cho cậu nhiều bộ đồ, đồ mặc ở nhà, ra ngoài, áo khoác, đồ lót tất cả đều phải chuẩn bị đầy đủ.”

Ánh mắt Kevin nóng rực, khiến Lộc Dao hơi sững lại. Cậu nhỏ giọng đáp: “Chắc là vì anh ấy không thích áo khoác và đồ ngủ của tôi.”

“Không, không phải.” Kevin ra vẻ “tôi hiểu rõ lắm”, nói: “Là vì yêu đấy.”

Lộc Dao suýt nữa vấp chân tự té khỏi bục, Kevin “vù” một tiếng kéo rèm lại, gương mặt lộ vẻ kích động không thể che giấu nhưng vẫn nhớ hạ nhỏ giọng: “Ngài Lộc Dao, làm người yêu của tổng tài bá đạo là cảm giác thế nào? Ngài có thể chia sẻ câu chuyện tình yêu giữa ngài và Phó tổng không?”

Mỗi khi nói chuyện tám nhảm, mắt Kevin lại sáng rực như đèn pha. Lộc Dao theo phản xạ quay đầu nhìn về phía Phó Yến Hoài, nhưng bị rèm chắn nên cậu không thấy gì.

Chuyện tình yêu? Giữa cậu và Phó Yến Hoài làm gì có thứ đó.

Kevin trông không có ác ý, nhưng những câu hỏi liên tiếp khiến Lộc Dao rối loạn chân tay.

“Thật ra cái đó... không liên quan gì đâu.” Lộc Dao khó khăn lên tiếng: “Sao anh lại hỏi vậy?”

Kevin đáp thẳng thắn: “Phó tổng chọn một beta, tất nhiên ai cũng thấy tò mò rồi. Nhất là ngài lại rất ít khi xuất hiện trước công chúng.”

Lộc Dao điềm đạm nói: “Thật sự chỉ vì anh ấy không thích đồ tôi mặc thôi.”

Chẳng lẽ chỉ vì không thích quần áo của một người mà Phó Yến Hoài đích thân mời nhà thiết kế hàng đầu trong top 3 thủ đô đến tận nhà đặt đồ riêng sao? Không phải để mặc đi sự kiện lớn hay lễ hội, chỉ là đồ sinh hoạt hằng ngày.

Kevin cho rằng trong đó chắc chắn có nguyên do tình cảm, nhưng vì Phó Yến Hoài còn đang chờ bên ngoài, nên anh ta không dám lãng phí thêm thời gian, cúi đầu làm việc tiếp: “Được rồi, mời ngài xoay người lại, tôi cần đo phía này.”

Lộc Dao quay về phía tấm rèm đang kéo lên. Nếu mở ra, cậu sẽ đối diện trực tiếp với Phó Yến Hoài.

Nhưng hiện tại rèm vẫn còn che kín, Lộc Dao cũng to gan hơn một chút, cậu nhìn chằm chằm tấm rèm màu nhạt, nhỏ giọng hỏi: “Kevin, đó là tên thật của anh à?”

Kevin gật đầu: “Ra ngoài làm việc, ai cũng cần một cái tên nghệ danh.”

Lộc Dao không nhịn được bật cười, sau một hồi do dự, cậu lại hỏi tiếp: “Vậy... anh với Phó tổng thân lắm à?”

Lộc Dao rất ngưỡng mộ sự tự nhiên trong cách Kevin nói chuyện với Phó Yến Hoài. Trong trí nhớ của cậu, số lần cậu trò chuyện với Phó Yến Hoài chỉ đếm trên đầu ngón tay, mà nơi cậu thường mở miệng nói chuyện nhất ở nhà họ Phó lại chính là... trên giường của Phó Yến Hoài.

Kevin đáp như chuyện đương nhiên: “Dĩ nhiên là không thân rồi, đây là Phó tổng cơ mà, sao có chuyện anh ấy quen tôi được? Tôi chỉ thuộc dạng hướng ngoại, các công tử tiểu thư nhà giàu ở thủ đô đều thích đặt đồ bên tôi. Phó tổng biết điều đó nên mới đặc biệt gọi tôi đến, chứ trước đây tôi chưa từng đến nơi này.”

6

0

4 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.