TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16: Em tự làm được mà

Tốt nhất là Lộc Dao đừng ngủ qua luôn ngày thứ ba của kỳ nhạy cảm. Hiện tại Phó Yến Hoài thật sự không có tâm trạng chăm sóc người bệnh.

“Nếu muốn kiểm tra kỹ hơn thì phải dùng thiết bị ở bệnh viện.” bác sĩ Phùng nói thêm, “Nhưng dựa trên kinh nghiệm nhiều năm làm bác sĩ gia đình của tôi, khả năng lớn là cậu ấy sốt do ngài... dùng lực hơi quá tay. Giờ chỉ cần xử lý vết thương đơn giản rồi truyền nước là được.”

Phó Yến Hoài nghe ra hàm ý trong lời ông ta, liền hờ hững đáp: “Ừ, biết rồi. Ông ra ngoài đi, để thuốc lại.”

...

Việc “chỉ có mình mới được bôi thuốc cho Lộc Dao” với Phó Yến Hoài là chuyện hiển nhiên. Bác sĩ Phùng cũng không cảm thấy có gì sai, để lại thuốc rồi ra ngoài tìm quản gia.

Phó Yến Hoài mở chăn đang phủ lên người Lộc Dao. Từ khi vào phòng, anh đã không ưa nổi bộ đồ ngủ rách nát trên người cậu. Giờ có lý do chính đáng, anh không ngần ngại xé toạc nó. Cái thứ lỗi thời này hoàn toàn không phù hợp với biệt thự của anh.

Dưới ánh đèn phòng tắm, Phó Yến Hoài xác nhận hẳn Lộc Dao là đã ngủ li bì ngay sau khi về phòng. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng nhếch nhác của cậu, ánh mắt anh thoáng hiện chút cảm xúc phức tạp.

Tất cả những vết đó... là do anh làm?

Lộc Dao bắt đầu lạnh hơn, Phó Yến Hoài kiên nhẫn điều chỉnh nhiệt độ nước và đổ đầy bồn tắm. Dòng nước ấm dần dần bao phủ cơ thể Lộc Dao, giúp cơ bắp căng cứng của cậu từ từ thả lỏng.

Áo của Phó Yến Hoài cũng bị ướt, anh dứt khoát bước vào bồn, ngồi xuống, bắt đầu xử lý vết thương theo lời bác sĩ dặn.

Lộc Dao bị những cơn đau âm ỉ đánh thức. Khi mở mắt, đầu óc vẫn còn mơ hồ, phải mất vài giây cậu mới nhận ra hoàn cảnh hiện tại.

Toàn thân ê ẩm, chỉ việc gượng ngồi dậy đã tiêu hao gần hết sức lực. Khi Lộc Dao tỉnh lại, Phó Yến Hoài cũng dừng tay.

“Phó... Phó tổng?” Giọng Lộc Dao khàn đặc và yếu ớt, như sắp ngất đi: “Em... Em tự làm được mà...”

Lộc Dao không còn đủ sức để suy nghĩ nhiều, hoảng hốt muốn bò ra khỏi bồn tắm.

“Đừng cử động lung tung.” Đây là lần đầu Phó Yến Hoài làm việc này, lại cảm thấy khá thú vị.

Anh xả nước trong bồn, mở vòi sen thử nhiệt độ.

Lộc Dao quỳ gối trong bồn, vòng tay ôm lấy mình, gương mặt vẫn đỏ bừng, ánh mắt long lanh nhìn chằm chằm Phó Yến Hoài.

Đến giờ, phần sau cổ cậu vẫn còn đau âm ỉ. Dù cơn đau không kéo dài, nhưng sau một thời gian, vùng cổ sẽ trở nên tê dại.

6

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.