TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 20.2: Thiên kim nghèo túng là thế thân

Ôn Ấu Lê đang ngủ mơ màng, không biết ngủ thế nào, cổ nàng trượt đi, cả người liền ngã vào trong thùng nước tắm thơm ngát.

Ôn Ấu Lê sặc một ngụm nước lớn, đang loay hoay vịn thành thùng tắm định đứng lên, bỗng thấy bên eo có đôi bàn tay to lớn thô ráp giữ chặt.

Lòng bàn tay chai sần khẽ lướt trên làn da mềm mại nơi eo thon của nàng.

Đây nào phải tay của Tiểu Đường!

Ôn Ấu Lê thoáng chốc nhận ra, người vừa vớt mình lên khỏi mặt nước chính là A Húc.

"Khụ khụ khụ—" Thiếu nữ ho đến run rẩy cả người trong vòng tay lạnh cứng kia.

"Tiểu thư?"

Ôi chao! Đây là định ngả bài, không muốn giả câm vờ điếc nữa sao?

"A Húc ngươi... ngươi?" Ôn Ấu Lê níu chặt vạt áo trước ngực A Húc, đôi mày như liễu phủ sương, ánh mắt ngập tràn kinh ngạc xen lẫn vui mừng.

"Cổ họng của ngươi... đã khỏi rồi à?"

A Húc lặng đi giây lát, rồi khẽ "Ừm" một tiếng trầm thấp.

Hiển nhiên, tiếng "Tiểu thư" vừa rồi là do hắn buột miệng thốt ra trong lúc vô tình.

"Khỏi từ khi nào vậy?" Ôn Ấu Lê gặng hỏi: "Có phải ngươi tự mình ra phủ tìm đại phu khác? Không hay vị đại phu nào y thuật cao minh đến thế? Ngươi nói ta biết, ta sẽ đích thân đến cửa bái phỏng."

Mỹ nhân thân không mảnh vải, A Húc đâu còn tâm trí nào để nghe nàng vừa hỏi những gì.

"Tiểu thư..." Giọng hắn khàn đi, trầm xuống, ngượng ngập thốt lên từng tiếng.

"Coi chừng... nhiễm phong hàn."

Ôn Ấu Lê khẽ kêu lên một tiếng, vội vàng giãy khỏi vòng tay hắn, nhấn mình chìm vào làn nước trở lại.

Nàng vội lấy hai tay che trước ngực, mái tóc xanh như mây lững lờ trôi trong làn nước thơm, chỉ hờ hững che đi vài phần da thịt trắng tựa tuyết.

"Mắt của ngươi..." Gương mặt thiếu nữ lộ rõ vẻ căng thẳng, cổ họng khẽ động, nuốt khan.

Qua làn hơi nước mờ ảo tựa lụa trắng, A Húc thu hết vào mắt hình ảnh của nàng, cùng vẻ hoảng sợ trên gương mặt nhỏ nhắn ấy.

"Chỉ có cổ họng đã khá hơn. Còn mắt..." A Húc khẽ thì thầm: "...vẫn chưa nhìn thấy gì."

"Không nhìn thấy sao... Vậy thì tốt rồi."

"Tiểu thư không mong ta nhìn thấy được sao?"

Ôn Ấu Lê vội lắc đầu giải thích: "Ta không có ý đó! Ta chỉ là..."

A Húc hỏi: "Chỉ là gì?"

"Ai da!" Ôn Ấu Lê không vui, trề môi, nắm tay hờn dỗi đập nhẹ xuống mặt nước.

"Ta nào đâu không muốn ngươi nhìn thấy được chứ? Chỉ là... ngàn vạn lần đừng thấy vào lúc này..."

"Ta và Tử Lộ ca ca đã có hôn ước. Ngươi tuy vừa cứu ta, nhưng việc này... thực tổn hại khuê dự."

Dứt lời, Ôn Ấu Lê mím môi, bàn tay nhỏ khẽ kéo nhẹ tay áo A Húc, ngẩng đầu làm nũng nói: "A Húc, ngươi đáp ứng ta, tuyệt đối đừng đem chuyện hôm nay nói ra ngoài, được không?"

A Húc rũ mắt xuống.

Hương nến trong tịnh thất đã sớm tắt lịm, bốn bề tối đen.

Đôi mắt giấu kín của thiếu niên sáng ngời như chim ưng, rõ ràng nhìn thấy nàng co ro trong nước, ánh trăng khẽ phủ lên bờ vai.

"Được..."

Thanh âm của hắn có chút khàn khàn.

"Ngươi thề đi!"

"A Húc xin thề, chuyện tối nay tuyệt đối sẽ không để kẻ thứ ba biết được. Nếu có kẻ thứ ba biết được, xin cho ta ngũ tạng thối rữa, lục phủ—"

"Suỵt——"

Ôn Ấu Lê kéo áo bào hắn, khiến hắn phải cúi người xuống, đầu ngón tay chặn lại đôi môi có hơi lạnh lẽo kia.

"Khó khăn lắm cổ họng mới bình phục, đừng tự nguyền rủa mình nữa. Ta tin ngươi sẽ giữ kỹ bí mật này, được rồi chứ!"

Bí mật...

Của hắn và nàng.

"A Húc."

"Tiểu thư, ta đây."

"Nước này hơi lạnh rồi, ta lạnh quá." Ôn Ấu Lê bám vào thành thùng tắm, gương mặt nhỏ như bàn tay đáng thương ngẩng lên. "Ngươi giúp ta lấy y phục lại đây được không?"

"Được." A Húc gật đầu, rồi lại nhíu mày. "Chỉ là, tiểu thư, A Húc không nhìn thấy y phục của người để ở nơi nào."

"Ta nói cho ngươi nghe, ngươi cứ đi theo vị trí ta chỉ là được."

"Được."

"Ngươi... ngươi quay người đi trước đã..." Ôn Ấu Lê một tay che ngực, một tay khoa loạn xạ giữa không trung.

"Đi thẳng mười bước, sau đó rẽ sang phải, có một tấm bình phong..."

Thiếu niên làm theo lời nàng dặn mà đi.

Nhưng chuyện không ai nhìn thấy là, khi hắn quay người đi, khóe môi lặng lẽ nhếch lên.

Càng không ai nhìn thấy là, ngay khi thiếu niên vừa quay người đi, thiếu nữ trong thùng tắm, đôi mắt đẹp đã gợn lên ý cười...

4

0

3 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.