TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 61
Chương 61: Thế giới bị đảo lộn

Phải biết, biên kịch có tiếng thường chẳng ai muốn vào đoàn viết flypage, đó là dạng công việc áp lực cao, vất vả kinh khủng, thường là của mấy biên kịch trẻ, không có tên tuổi. Ấy vậy mà Hàn Sở Ninh lại ngoan ngoãn nghe lời Sở Hạ Tinh răm rắp, mỗi ngày chỉnh sửa kịch bản không kêu ca nửa lời, khiến người khác trong đoàn cũng chẳng dám bật lại đạo diễn, ai nấy đều cảm thấy mình không xứng.

Mọi người nghĩ bụng: Ngay cả Hàn lão sư còn không than thở câu nào thì chúng ta có tư cách gì để càu nhàu?

Sự xuất hiện của “đại thần” bất ngờ này khiến ai trong đoàn cũng muốn bắt chuyện làm quen. Biết đâu giữ được mối liên hệ, sau này lại được giới thiệu đi làm ở phim lớn hơn thì sao?

Chỉ đạo hình ảnh nhìn thấy Hàn Sở Ninh đang ngồi bên cạnh ghế đạo diễn, hồ hởi bắt chuyện: “Hàn lão sư, có phải cô từng viết “Truyền Kỳ Cẩm Du” không? Bộ đó lúc trước đạo diễn hình ảnh là sư phụ tôi đấy. Lúc tôi còn chưa lên chức, tôi theo ông ý làm quay chính.”

Hàn Sở Ninh đang dán mắt vào laptop, nghe thế liền ngẩng đầu nhìn đối phương, bình tĩnh đáp: “Thật sao? Nhưng tôi khá quen người quay chính mà thầy Tề hay mang theo, hình như chưa từng thấy anh thì phải?”

Chỉ đạo hình ảnh cười gượng: “À… sư phụ tôi dắt nhiều người theo lắm.”

Hàn Sở Ninh ở phim trường hoàn toàn không dùng đến “thẻ nhân tình”, cô gái như một cỗ máy đánh chữ vô cảm, chẳng hề muốn thân thiết làm quen với ai. Ai mà dám làm phiền lúc cô đang viết flypage, tuy cô không nổi cáu ngay, nhưng chắc chắn sẽ lạnh mặt, khiến người ta thấy khó gần hẳn.

Lúc này, Sở Hạ Tinh đang ngồi ghế đạo diễn kiểm tra lại cảnh quay, không chú ý mấy tới cuộc trò chuyện giữa hai người, nhưng đột nhiên ngửi thấy mùi thơm:

“A? Trà của ai vậy? Thơm thật đó.”

Hàn Sở Ninh vốn đang mặt lạnh gõ chữ, nghe vậy liền lập tức “chuyển kênh” thành ngoan ngoãn dễ thương, chủ động giơ cốc lên: “Chắc là của cháu đấy, dì ngửi thử xem, cháu pha trà mới.”

Sở Hạ Tinh hít một hơi, gật gù: “Thơm thật.”

Không đợi dì mình nói gì thêm, Hàn Sở Ninh đã đóng máy tính lại, cầm lấy cốc của Sở Hạ Tinh đứng dậy chuẩn bị ra ngoài: “Vậy để cháu đi pha cho dì một ly, tối cháu mang trà lên phòng dì.”

“Không cần phiền vậy, gọi Tinh Tinh là được.”

Sở Hạ Tinh vừa liếc quanh vừa nói, nhưng lại không thấy bóng dáng Lý Tinh đâu, mới nhớ ra mình đã sai cô nàng đi làm việc khác.

“Không sao đâu, cháu đi một lát là xong.”

Trước mặt Sở Hạ Tinh, Hàn Sở Ninh hoàn toàn chẳng có tí kiêu căng nào. Cô gái chạy như bay ra ngoài pha trà, trông chẳng khác gì một tiểu trợ lý cần mẫn và chu đáo.

Lúc cô gái mồ hôi nhễ nhại mang trà về, Sở Hạ Tinh vừa ung dung uống trà, vừa xem flypage mới, thẳng thừng nói: “Cảnh này viết chưa ổn, sửa lại luôn đi.”

Hàn Sở Ninh lập tức ôm laptop, như robot nhận lệnh nghiêm chỉnh: “Vâng, cháu sửa liền.”

Chỉ đạo hình ảnh mới nãy còn cố gắng làm quen với Hàn Sở Ninh mà bị “tạt gáo nước lạnh” đứng im bên cạnh: “...”

Anh ta nhìn cảnh tượng kỳ quặc trước mắt mà không biết nên nói gì cho phải. Nhìn một Hàn lão sư lạnh như băng bỗng hóa thân thành người hầu nhiệt tình trước mặt Sở Hạ Tinh, rồi lại nhìn đạo diễn Sở đang bình thản ngồi trước màn hình theo dõi, anh ta chỉ cảm thấy cả thế giới như đảo lộn.

Chỉ đạo hình ảnh: Tôi biết tôi không xứng, nhưng sao cô ấy lại xứng?

Sở Hạ Tinh làm đạo diễn kiêm luôn nữ chính trong “Người Trong Tim Ở Chốn Xa” nên trong đoàn cũng chẳng dễ thở gì. Tự đạo tự diễn, bà phải chạy qua chạy lại giữa máy quay và màn hình theo dõi. May là bà rất tin tưởng năng lực biên kịch của Hàn Sở Ninh, nên gần như giao toàn bộ việc sửa kịch bản lại cho cô cháu gái. Nhưng phần diễn xuất của diễn viên mới đúng là khiến người ta đau đầu!

Thực tế thì những dự án đầu tư lớn lại không quá đau đầu như vậy, vì đội ngũ làm việc cực kỳ chuyên nghiệp, ai làm việc nấy, rất nhịp nhàng. Ngược lại, mấy đoàn làm phim kinh phí thấp như đội kịch tạm bợ thì chuyện rối như canh hẹ, đến cả diễn viên cũng chẳng ra gì.

“Dừng, dừng, dừng! Anh bây giờ giống y như khúc gỗ vậy đó.” Sở Hạ Tinh nhìn vào màn hình giám sát, không ngừng cau mày khi thấy cảnh quay của Tào Ngạn Cương. Bà đã chỉ dẫn đi chỉ dẫn lại nhiều lần, vậy mà anh ta vẫn mù tịt không hiểu ra vấn đề, khiến bà bắt đầu cáu. Vốn dĩ bà không hợp làm giáo viên, hồi trước có trường mời về làm giảng viên, cuối cùng cũng đành từ chối vì cái tính nóng nảy của mình.

0

0

3 tháng trước

3 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.