TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Thế giới 1 - Chương 5: Đại gia bệnh kiều bị con gái bảo mẫu ghét bỏ

Ngay cả khi cô khóc lóc, quấy phá, tuyệt thực tự sát, tên biếи ŧɦái Bạc Hành đó vẫn nhất quyết không chịu ly hôn, ngày ngày giam cầm cô trong dinh thự họ Bạc.

Mãi mới trốn ra ngoài được, cô vất vả lắm mới gặp được Từ Trạch Viễn. Từ Trạch Viễn nói chỉ cần cô lấy được tài liệu mật của công ty Bạc thị đưa cho anh, anh sẽ có thể giành được dự án, thành lập một đế chế kinh doanh mới! Đánh bại Bạc Hành, giải cứu cô!

Trong mắt Chung Vi dâng lên nỗi hận thù sâu sắc. Vốn dĩ chỉ cần cô lấy được tài liệu mật của tập đoàn Bạc thị là có thể giúp được Từ Trạch Viễn, nào ngờ Bạc Hành âm hiểm xảo trá đã sớm biết động tĩnh của cô, lại dám tráo tài liệu mật thành bản giả!

Hậu quả là công ty của Từ Trạch Viễn phá sản, cuối cùng anh phải lưu lạc ngoài đường!

Chung Vi hít sâu vài hơi, lấy điện thoại ra, ánh mắt kiên định mở WeChat. Vừa định gửi tin nhắn cho Từ Trạch Viễn thì cửa phòng bị gõ "cốp cốp".

"Ai đấy?" Chung Vi mất kiên nhẫn gắt lên.

"Mẹ mày đây! Mau ra đây cho mẹ, đây là chỗ mày ở à? Lát nữa mà bị ông cụ Bạc nhìn thấy thì mày toi đời đấy!" Giọng nói chói tai của Giang Thúy Hồng vang lên.

Chung Vi nhíu chặt mày, bật dậy mở cửa, mặt mày khó coi: "Cái gì mà đây là chỗ con ở à? Đây là phòng của con, con vào phòng mình cũng sai sao?"

"Mày ngáo à!" Giang Thúy Hồng trừng mắt, nhìn cô bằng ánh mắt của kẻ nhìn một con ngốc: "Phòng của mày ở nhà phụ! Đây là nhà chính!"

Khuôn viên dinh thự nhà họ Bạc rất lớn nhưng chỉ có hai tòa nhà, một tòa là nhà chính, nơi gia đình họ Bạc ở, còn nhà phụ thì dành cho người hầu.

Chung Vi sững sờ, đúng rồi, bây giờ cô đã trọng sinh, quay về thời điểm chưa dính dáng gì đến Bạc Hành.

Kiếp trước sau khi Bạc Hành yêu cô, anh đã bá đạo chuyển cô từ nhà phụ sang nhà chính. Ở nhà chính, cô thích nhất là căn phòng trong cùng trên tầng hai, Bạc Hành liền đập thông mấy phòng bên cạnh, tỉ mỉ bài trí cho cô. Ngay cả tấm thảm cũng là loại được tuyển chọn trị giá hàng chục triệu.

Chung Vi mím môi, quay đầu nhìn lại căn phòng này. Bây giờ nó chưa được Bạc Hành bài trí lại, nhưng cũng đã rộng một trăm năm mươi mét vuông.

"Mau về phòng của mày đi!" Giang Thúy Hồng véo tai Chung Vi, lôi cô ra ngoài.

Chung Vi đau đến kêu oai oái, trơ mắt nhìn cửa phòng đóng sầm lại. Chẳng hiểu sao, trong lòng lại dâng lên một nỗi hụt hẫng.

Về đến phòng người hầu, Chung Vi nhìn căn phòng bài trí đơn sơ, ngồi trên giường cũng thấy cấn đến khó chịu.

"Mày đúng là càng ngày càng không biết điều, địa bàn của chủ nhà đâu phải chỗ mày muốn vào là vào? Mẹ già rồi, mày đừng có vì phạm lỗi mà khiến mẹ cũng mất việc đấy." Giang Thúy Hồng vừa nói vừa tự rót cho mình một cốc nước.

1

0

4 ngày trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.