TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 47
Chương 47: Nhà ma

Ra tay nhanh quá, tay hơi mỏi chút.

Nghỉ ngơi một lát, Tiền Tiểu Đa mới móc từ trong túi ra một lá bùa màu vàng ném về phía con ma. Ánh sáng lóe lên rồi vụt tắt, con ma biến mất ngay tại chỗ.

Nơi con ma vừa đứng lúc nãy giờ đã có một con gà trống béo núc, lông màu sặc sỡ.

Đây là một con ma mới chết cách đây không lâu. Đừng thấy lúc nó hù dọa người thì ra vẻ ghê gớm lắm nhưng hồn lực thật sự không thể nào so bì với Tiền Hồng Binh trước kia. Hơn nữa, lại còn là một con ma hèn nhát, không hề có chút sức gánh vác nào!

Năm phút sau, Tiền Tiểu Đa xách hai cánh đang giãy đành đạch của con gà trống đi ra khỏi khu nhà.

Mãi đến lúc cô bắt được xe, khó khăn lắm mới về tới nhà thì đã là hai giờ rưỡi sáng. Buồn ngủ ríu cả mắt, Tiền Tiểu Đa quẳng con gà trống to đang xách trên tay vào một góc phòng, rồi ngã vật ra giường, chìm vào giấc ngủ sâu.

Cô ngủ một mạch đến sáng hôm sau, chuông báo thức vang lên mới đành phải tỉnh dậy từ giấc ngủ say nồng.

Tỉnh dậy rửa mặt xong, Tiền Tiểu Đa cuối cùng cũng thấy tỉnh táo hơn nhiều.

Lúc ngồi vào bàn ăn sáng, Tiền Tiểu Đa nhớ đến con ma mình bắt tối qua. Hồn lực rút ra từ nó đã biến thành một con gà trống to. Hiện giờ, con gà vẫn đang ở trong phòng cô.

Tiền Tiểu Đa định mang con gà cho bà nội Tiền đang nằm viện nhưng lại hơi lo lắng, sợ bà nội Tiền cũng giống như chú hai Tiền và Dương Thục Cầm, đến lúc đó lại bị dọa cho hết hồn.

Người già tuổi đã cao, chưa chắc đã chịu nổi cú sốc lớn như vậy.

Hay là không nói gì với bà hết?

Chuyện này thì đơn giản, muốn giấu thì chắc chắn giấu được. Chỉ có điều, bên phía chú hai Tiền và Dương Thục Cầm thì e là không dễ dàng như thế. Nếu họ mà biết chuyện, chưa chắc đã đồng ý cho cô làm vậy.

Tiền Tiểu Đa nghĩ suốt cả buổi sáng mà vẫn chưa tìm ra cách nào ổn thoả. Thấy sắp đến giờ vào lớp, cô vội vàng nhét nốt cái bánh bao đang cầm vào miệng, xách cặp sách lên rồi lao ra ngoài.

Dương Thục Cầm trông thấy, gọi với theo sau: “Sữa này, con chưa uống sữa!”

Tiền Tiểu Đa vọng lại: “Không uống đâu mẹ! Con muộn học mất!”

Dương Thục Cầm dặn: “Thế thì cũng chạy chậm thôi, cẩn thận ngã đấy!”

Tiền Tiểu Đa: “Con biết rồi!”

Haizz, làm học sinh đúng là khổ thật!

Ngày nào cũng phải dậy sớm.

Mà cô, người vừa phải làm nhiệm vụ ban đêm, vừa phải đi học ban ngày, lại càng khổ hơn!

Còn về con gà kia...

Thôi kệ, chưa nghĩ ra thì cứ để tạm nó trong phòng mình vậy. Đợi chiều tan học về, cô sẽ nghĩ kỹ xem phải làm thế nào. Việc cấp bách nhất bây giờ là phải chạy thật nhanh đến trường đã!

Kế hoạch của Tiền Tiểu Đa rất hoàn hảo nhưng cô không thể nào ngờ được rằng, lúc cô đi, cửa phòng lại không đóng chặt. Một con gà trống to nào đó đã không để ý mà chạy tót ra khỏi phòng cô.



Bốn giờ chiều, Dương Thục Cầm từ bệnh viện thăm bà nội Tiền về chuẩn bị nấu bữa tối. Vừa mở cửa ra, bà đã thấy một con gà trống to đang nhảy lên ghế sô pha ngồi chễm chệ.

Dương Thục Cầm lập tức cau mày, quẳng cái túi đang cầm xuống đất. Bà vội chạy tới, tóm lấy con gà trống đang đậu trên sô pha.

Tóm được con gà, Dương Thục Cầm mặt đầy vẻ bực tức, miệng lẩm bẩm: “Cái lão Tiền này, giao việc gì cũng không xong! Bảo mua con gà mái thì lại vác về con gà trống!”

Mua gà trống thì cũng thôi đi, lại còn mang gà sống về nữa chứ! Chắc là thấy bà rảnh rỗi quá, cố tình bày vẽ thêm việc cho bà đây mà?

Nghĩ đến đây, Dương Thục Cầm lại thấy bực mình.

Bà xách con gà, mặt hằm hằm đi vào bếp, vớ lấy con dao phay bên cạnh, túm cổ gà, ra tay gọn lẹ cắt một nhát.

Máu đỏ tươi từ vết cắt trên cổ gà nhỏ giọt xuống. Dương Thục Cầm vừa cắt tiết gà, sắc mặt vẫn chẳng khá hơn. Đúng lúc bà không để ý, con gà trống đang hấp hối bỗng giãy giụa một cách tuyệt vọng, lại còn tuột khỏi tay bà.

7

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.