TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 41
Chương 41: Hiện thực

Ba: Xin đừng trốn tránh game! NPC sẽ tự động hợp lý hóa hành vi sử dụng vật phẩm, năng lực của người chơi nhưng không được tiết lộ bất kỳ điều gì liên quan đến game, người chơi trước mặt NPC (trừ NPC có tính chất BOSS), nếu không sẽ bị trừ một nửa số điểm của vòng game đó.

Trang cuối cùng còn ghi cách vào diễn đàn người chơi game sinh tồn và nói rằng diễn đàn này chỉ có người chơi mới thấy được, chỉ dùng để người chơi giao lưu với nhau.

Sau đó là mấy chữ to đùng: “Nhiều nội dung hơn nữa đang chờ đón, Hướng Dẫn Tân Thủ Game Sinh Tồn sẽ được cập nhật đồng bộ cho bạn.”

“Mi còn độc hơn cả bọn buôn nội tạng nữa!” Tô Nam Chi đau đớn nói: "Không đi cướp giật đúng là phí tài.” Hướng Dẫn Tân Thủ nói rất rõ ràng, tiền tệ thực tế và trong game đổi 1:1, khi vào game hệ thống sẽ chuyển đổi công cụ thanh toán ở thế giới thực của người chơi thành phiên bản thế giới game. Hướng dẫn sử dụng phải mua đã đành, game này lại còn bắt nạp tiền nữa.

[… Quy tắc cửa hàng không phải do tôi quyết định, xin người chơi hiểu rõ.] Hệ thống im lặng mất nửa phút mới lên tiếng.

“Không phải mi thì còn ai?” Tô Nam Chi nói với vẻ mặt vô cảm. Hệ thống không nói gì nữa. Tô Nam Chi không hỏi dồn, vì biết hỏi cũng vô ích: "Cấp độ của tôi sao lại là dấu chấm hỏi? Không Gian và Cửa Hàng không phải người chơi cấp B trở lên mới dùng được sao?”

[Trước khi bạn chọn có tiếp tục làm người chơi đặc biệt vào game hay không, hệ thống không thể cập nhật cấp độ của bạn.] Nghe vậy, Tô Nam Chi càng nghĩ càng thấy có bẫy: "Nếu tiếp tục làm NPC thì sao?”

[Game có yêu cầu cấp độ tối thiểu đối với người chơi đặc biệt, cấp độ quá thấp không thể ghi nhận thông tin.] Lúc hệ thống nói câu này, giọng điệu khá là lạnh lùng.

Vẻ mặt Tô Nam Chi cứng đờ, hóa ra sự tồn tại của cô đã kéo chân NPC nên hệ thống phải cân bằng cấp độ của cô lên.

Nhảy cóc qua mấy cấp độ, tiết kiệm được điểm nâng cấp, có thể trực tiếp sử dụng không gian, đương nhiên là chuyện tốt.

Nhưng người chơi cấp thấp có thể không may mắn vào game độ khó cao, người chơi cấp cao thì không thể vào game độ khó quá thấp.

Độ khó càng cao, chắc chắn càng nguy hiểm. Hai lựa chọn này đối với cô đều có lợi có hại.

“NPC có phải không cần tiêu tiền của mình không?” Tô Nam Chi nghĩ đến vấn đề mấu chốt. Đã là NPC, theo lý thì trong game vốn dĩ phải có tiền sẵn hoặc giống như vòng game này, có một thân phận hợp lý. Ai đời lại bỏ tiền túi ra đi làm công chứ?

[Đúng vậy.] Không biết tại sao, Tô Nam Chi luôn cảm thấy hệ thống nói hai chữ này có chút khựng lại.

“Vậy tôi chọn tiếp tục làm NPC!” Nạp tiền là không thể nào, cả đời này cũng không thể.

[Xin người chơi xác nhận lại, một khi đã chọn sẽ không thể thay đổi.]

“Xác nhận!” Tô Nam Chi dứt khoát nhấn vào nút xác nhận. Không cần tiêu tiền của mình, chẳng phải tương đương với việc nhận lương của hệ thống để đi sinh tồn sao. Sau đó, thông tin người chơi được cập nhật, cấp độ vốn là dấu chấm hỏi đã biến thành B.



Ánh nắng dịu dàng từ những kẽ hở của tầng mây rắc xuống vạn điểm vàng lấp lánh, mặt biển xanh biếc gợn sóng lăn tăn. Xa xa, một chiếc thuyền đánh cá chậm rãi tiến lại. Gió nhẹ thổi bay tấm chăn đang phơi trên ban công, những người hàng xóm trong thị trấn vừa ra khỏi nhà chào hỏi nhau, một khung cảnh vô cùng hài hòa.

Chẳng mấy chốc, thuyền cá đã cập cảng.

Thị trấn nhỏ của họ vốn tọa lạc trên một hòn đảo, người dân ở đây đều sống bằng nghề chài lưới. Thuyền cá ra khơi rồi trở về là chuyện hết sức bình thường nhưng hôm nay dường như có chút gì đó khác lạ.

Phía bến cảng náo nhiệt hơn hẳn mọi khi.

“Nghe nói họ bắt được một con cá kỳ quái, có cả tay và đầu người.”

“Thật không? Có tay với đầu người, chẳng lẽ là người cá trong truyền thuyết sao?”

4

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.