0 chữ
Chương 43
Chương 43: Phân bón ủ thành công
Trải qua khoảng thời gian sinh trưởng này, không chỉ ngó sen trong ao mọc lên, rau trong vườn nhà Khanh Mạnh Chúc cũng phát triển vô cùng tươi tốt.
Khanh Mạnh Chúc đứng trong vườn rau tưới nước.
Đàm Văn Lỗi đi dạo đến: "Rau nhà cháu trồng kiểu gì thế? Sao mọc nhanh vậy?"
Khanh Mạnh Chúc liếc nhìn: "Nhanh ạ?"
Cà tím, đậu cô ve, bí ngô các thứ nhà cậu mới chỉ ra hoa, muốn kết trái ít nhất cũng phải đợi nửa tháng nữa.
Đàm Văn Lỗi: "Nhanh chứ! Nhìn tươi tốt thế này, cháu ăn không hết nổi đâu nhỉ?"
Đàm Văn Lỗi hất cằm, ý chỉ rau dền, rau hẹ, rau muống các thứ nhà cậu, rồi lại nhìn sang dưa chuột, đậu đũa và cà chua đã bắt đầu kết trái: "Bây giờ cháu không cần phải mua rau nữa rồi nhỉ?"
Khanh Mạnh Chúc: "Cái này thì đúng ạ. Nhưng rau quả nhà chú không phải đã kết trái từ sớm rồi sao? Hôm đó cháu nhìn thấy, cành lá sai trĩu sắp bị đè gãy đến nơi rồi."
Rau hiện đại, với điều kiện phân bón và nước tưới đầy đủ, tỷ lệ đậu quả cao đến mức kinh ngạc.
Trước đây, khi chưa trồng rau, Khanh Mạnh Chúc không thể ngờ rằng rau quả lại có thể kết trái nhiều như vậy.
Nếu bây giờ cậu không bán rau cho trung tâm thương mại liên tinh cầu, thì cho dù mười người như cậu cũng không ăn hết nổi mấy mẫu rau này.
Đàm Văn Lỗi cũng rất đắc ý với tình hình rau nhà mình: "Năm nay được mùa, chú cũng chăm sóc tốt, quả thực là năng suất cao."
Khanh Mạnh Chúc cười: "Thu nhập năm nay cũng cao chứ ạ?"
Đàm Văn Lỗi: "Cái này thì không. Rau được mùa thì giá rau sẽ không cao, trước đây chú còn định bảo vợ chú về trồng rau cùng mình, nhìn tình hình này thì thôi vậy."
Hai con của Đàm Văn Lỗi đều đang học đại học, đúng lúc cần tiền, vợ ông ấy liền đến Đằng Thành làm giúp việc, để việc trồng trọt ở nhà lại cho ông ấy, cơ bản là làm việc của hai người.
Khanh Mạnh Chúc đại khái biết tình hình nhà ông ấy, bèn nói: "Giá rau năm nay đúng là có thấp hơn một chút, nhưng tính chung lại, vẫn có thu nhập cao hơn mọi năm."
Đàm Văn Lỗi: "Cái này thì đúng, chỉ là vất vả hơn thôi."
Khanh Mạnh Chúc an ủi: "Cố gắng qua thời gian này là được rồi. Nếu cần giúp đỡ, chú cứ gọi cháu, dạo này cháu cũng rảnh, không bận lắm."
Đàm Văn Lỗi: "Hầy, gần đây chú lại tìm được hai lái buôn mới, nếu không làm xuể, biết đâu lúc nào đó chú lại thật sự cần cháu giúp một tay."
Khanh Mạnh Chúc: "Không thành vấn đề ạ."
Đàm Văn Lỗi trò chuyện với Khanh Mạnh Chúc vài câu rồi vui vẻ đi làm việc trong ruộng nhà mình.
Khanh Mạnh Chúc tưới nước xong, cầm liềm cắt rau.
Tất cả các loại rau ăn lá đều có thể cắt, cắt xong chúng sẽ lại mọc tiếp.
Hoa bí ngô, ngọn bí ngô, ngọn đậu Hà Lan các thứ cũng có thể hái.
Đặc biệt là hoa bí ngô, nó chia thành hoa cái và hoa đực, chỉ cần thụ phấn cho hoa cái xong là có thể hái hoa đực đem xào hoặc chiên giòn, ngày nào Khanh Mạnh Chúc cũng hái một nắm to.
Sau khi cắt rau mang về nhà, Khanh Mạnh Chúc sẽ chọn những loại rau ngon nhất, non nhất để ăn, số còn lại đều bán cho trung tâm thương mại liên tinh cầu, mỗi ngày có thể kiếm được năm sáu tinh tệ.
Bán xong, vừa lúc nhét xác rau vào thùng ủ phân, mấy ngày nữa sẽ có nước phân chảy ra, vừa lúc có thể pha loãng với nước để tưới cho rau, thúc đẩy rau tiếp tục được mùa.
Rau trong nhà nhiều, Khanh Mạnh Chúc còn chọn ra những loại rau già hơn, loại không bán được giá đem ra cắt nhỏ, trộn với ngũ cốc làm thức ăn cho vịt.
Đàn vịt nhà cậu ngày thường ăn côn trùng và lá sen trong ao, mỗi ngày có thể ăn no được một nửa, buổi tối cậu lại cho ăn thêm một bữa ngũ cốc trộn rau, đàn vịt có thể ăn đến no căng bụng.
Đàn vịt ăn nhiều, ngày nào cũng được nghịch nước, tâm trạng cũng tốt. Lâu dần, chúng lớn rất nhanh.
Bây giờ tất cả đàn vịt đều đã rụng hết lông tơ, trở thành vịt con choai choai, cân nặng cũng đã đạt hơn nửa cân.
Không bao lâu nữa, lứa vịt này có thể ăn được rồi.
Hôm nay, sau khi tưới nước cho ớt và rau xong, Khanh Mạnh Chúc cắt rau mang về nhà bán cho trung tâm thương mại liên tinh cầu, sau đó mang rau đã cắt nhỏ ra thùng ủ phân phía sau nhà.
Ủ phân xong, cậu cho số phân bón được cậu ủ bằng bột men ra phơi nắng như thường lệ.
Vừa mở nắp chum ra, cậu lập tức phát hiện trạng thái của phân bón trong chum đã thay đổi.
Hôm qua lúc phơi, phân bón trong chum vẫn còn sền sệt, có nước tách lớp rời ra. Hôm nay nhìn lại, gần như những thứ trong chum đã hòa nhau trở thành dạng bán rắn hơi sệt, không phân biệt được phần rắn và phần lỏng.
Cậu đưa cây gỗ vào trong chum đảo, còn cảm nhận được lực cản rất lớn.
Gần như ngay lập tức, Khanh Mạnh Chúc đã nhận ra chuyện gì, phân bón đã ủ thành.
Nhận thức được điều này, trong lòng Khanh Mạnh Chúc dâng lên một niềm vui sướиɠ khổng lồ.
Khanh Mạnh Chúc đứng trong vườn rau tưới nước.
Đàm Văn Lỗi đi dạo đến: "Rau nhà cháu trồng kiểu gì thế? Sao mọc nhanh vậy?"
Khanh Mạnh Chúc liếc nhìn: "Nhanh ạ?"
Cà tím, đậu cô ve, bí ngô các thứ nhà cậu mới chỉ ra hoa, muốn kết trái ít nhất cũng phải đợi nửa tháng nữa.
Đàm Văn Lỗi: "Nhanh chứ! Nhìn tươi tốt thế này, cháu ăn không hết nổi đâu nhỉ?"
Đàm Văn Lỗi hất cằm, ý chỉ rau dền, rau hẹ, rau muống các thứ nhà cậu, rồi lại nhìn sang dưa chuột, đậu đũa và cà chua đã bắt đầu kết trái: "Bây giờ cháu không cần phải mua rau nữa rồi nhỉ?"
Khanh Mạnh Chúc: "Cái này thì đúng ạ. Nhưng rau quả nhà chú không phải đã kết trái từ sớm rồi sao? Hôm đó cháu nhìn thấy, cành lá sai trĩu sắp bị đè gãy đến nơi rồi."
Trước đây, khi chưa trồng rau, Khanh Mạnh Chúc không thể ngờ rằng rau quả lại có thể kết trái nhiều như vậy.
Nếu bây giờ cậu không bán rau cho trung tâm thương mại liên tinh cầu, thì cho dù mười người như cậu cũng không ăn hết nổi mấy mẫu rau này.
Đàm Văn Lỗi cũng rất đắc ý với tình hình rau nhà mình: "Năm nay được mùa, chú cũng chăm sóc tốt, quả thực là năng suất cao."
Khanh Mạnh Chúc cười: "Thu nhập năm nay cũng cao chứ ạ?"
Đàm Văn Lỗi: "Cái này thì không. Rau được mùa thì giá rau sẽ không cao, trước đây chú còn định bảo vợ chú về trồng rau cùng mình, nhìn tình hình này thì thôi vậy."
Hai con của Đàm Văn Lỗi đều đang học đại học, đúng lúc cần tiền, vợ ông ấy liền đến Đằng Thành làm giúp việc, để việc trồng trọt ở nhà lại cho ông ấy, cơ bản là làm việc của hai người.
Đàm Văn Lỗi: "Cái này thì đúng, chỉ là vất vả hơn thôi."
Khanh Mạnh Chúc an ủi: "Cố gắng qua thời gian này là được rồi. Nếu cần giúp đỡ, chú cứ gọi cháu, dạo này cháu cũng rảnh, không bận lắm."
Đàm Văn Lỗi: "Hầy, gần đây chú lại tìm được hai lái buôn mới, nếu không làm xuể, biết đâu lúc nào đó chú lại thật sự cần cháu giúp một tay."
Khanh Mạnh Chúc: "Không thành vấn đề ạ."
Đàm Văn Lỗi trò chuyện với Khanh Mạnh Chúc vài câu rồi vui vẻ đi làm việc trong ruộng nhà mình.
Khanh Mạnh Chúc tưới nước xong, cầm liềm cắt rau.
Tất cả các loại rau ăn lá đều có thể cắt, cắt xong chúng sẽ lại mọc tiếp.
Hoa bí ngô, ngọn bí ngô, ngọn đậu Hà Lan các thứ cũng có thể hái.
Sau khi cắt rau mang về nhà, Khanh Mạnh Chúc sẽ chọn những loại rau ngon nhất, non nhất để ăn, số còn lại đều bán cho trung tâm thương mại liên tinh cầu, mỗi ngày có thể kiếm được năm sáu tinh tệ.
Bán xong, vừa lúc nhét xác rau vào thùng ủ phân, mấy ngày nữa sẽ có nước phân chảy ra, vừa lúc có thể pha loãng với nước để tưới cho rau, thúc đẩy rau tiếp tục được mùa.
Rau trong nhà nhiều, Khanh Mạnh Chúc còn chọn ra những loại rau già hơn, loại không bán được giá đem ra cắt nhỏ, trộn với ngũ cốc làm thức ăn cho vịt.
Đàn vịt nhà cậu ngày thường ăn côn trùng và lá sen trong ao, mỗi ngày có thể ăn no được một nửa, buổi tối cậu lại cho ăn thêm một bữa ngũ cốc trộn rau, đàn vịt có thể ăn đến no căng bụng.
Đàn vịt ăn nhiều, ngày nào cũng được nghịch nước, tâm trạng cũng tốt. Lâu dần, chúng lớn rất nhanh.
Bây giờ tất cả đàn vịt đều đã rụng hết lông tơ, trở thành vịt con choai choai, cân nặng cũng đã đạt hơn nửa cân.
Không bao lâu nữa, lứa vịt này có thể ăn được rồi.
Hôm nay, sau khi tưới nước cho ớt và rau xong, Khanh Mạnh Chúc cắt rau mang về nhà bán cho trung tâm thương mại liên tinh cầu, sau đó mang rau đã cắt nhỏ ra thùng ủ phân phía sau nhà.
Ủ phân xong, cậu cho số phân bón được cậu ủ bằng bột men ra phơi nắng như thường lệ.
Vừa mở nắp chum ra, cậu lập tức phát hiện trạng thái của phân bón trong chum đã thay đổi.
Hôm qua lúc phơi, phân bón trong chum vẫn còn sền sệt, có nước tách lớp rời ra. Hôm nay nhìn lại, gần như những thứ trong chum đã hòa nhau trở thành dạng bán rắn hơi sệt, không phân biệt được phần rắn và phần lỏng.
Cậu đưa cây gỗ vào trong chum đảo, còn cảm nhận được lực cản rất lớn.
Gần như ngay lập tức, Khanh Mạnh Chúc đã nhận ra chuyện gì, phân bón đã ủ thành.
Nhận thức được điều này, trong lòng Khanh Mạnh Chúc dâng lên một niềm vui sướиɠ khổng lồ.
8
0
3 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
