TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30: Ăn chực

Chưa đến trưa, cậu đã sớm làm sạch số cá tôm còn lại, cho vào chảo rán, một phần khác mang kho tiêu.

Cậu đang nấu ăn, mùi thơm cứ bay ra ngào ngạt, khiến sự mong chờ của cậu tăng lên từng chút một.

Số cá con con này kho tiêu chắc hẳn sẽ rất ngon đây, cậu đang nghĩ ngợi, định làm thêm hai món ngon nữa để ăn kèm.

Món ăn vẫn chưa làm xong, tiếng gõ cửa vang lên.

Khanh Mạnh Chúc cầm cây sạn bếp đi ra mở cửa, thì ra ngoài cửa là ba sinh viên Đại học Nông nghiệp mà Khanh Mạnh Chúc quen biết khi hái nấm trước đây, sau đó cậu đã nhờ họ giới thiệu cơ quan kiểm nghiệm và hỏi thăm hạt giống ớt, bây giờ cũng tính là khá thân thiết rồi.

Mấy sinh viên vừa nhìn thấy Khanh Mạnh Chúc, liền nói: "Anh Mạnh Chúc, bọn em đến nghe ngóng sen nhà anh - Ơ, mùi gì thơm thế ạ?"

Khanh Mạnh Chúc: "Anh đang nấu cơm, mọi người vào nhà trước đi."

Mấy sinh viên: "Anh Mạnh Chúc, nhà anh ăn cơm sớm thế ạ? Bọn em còn định mời anh đến thị trấn ăn cơm đấy."

Bây giờ vẫn chưa đến 11 giờ, nấu cơm trưa đúng là hơi sớm, chủ yếu là Khanh Mạnh Chúc thật sự tò mò hương vị của mấy con cá kia nên mới nấu cơm sớm.

Khanh Mạnh Chúc: "Hôm nay ăn sớm một chút, mọi người đợi anh một lát nhé, đồ ăn của anh sắp cháy khét rồi."

Mấy sinh viên đã đến rồi, Khanh Mạnh Chúc dứt khoát xào thêm hai món nữa, mời họ ở lại ăn cơm.

Trước đây đã nhờ họ giúp đỡ không ít, sau này chắc cũng phải làm phiền họ, trong lòng Khanh Mạnh Chúc thực sự có chút ngại.

Ba người bạn sinh viên này thẳng thắn hơn so với những người bạn bình thường, vừa ngửi thấy mùi thơm món ăn nhà Khanh Mạnh Chúc đã thèm rồi, bây giờ nghe Khanh Mạnh Chúc mời, họ không chút do dự đồng ý.

Tấn Xung Sơn nói: "Vừa rồi em thèm quá trời luôn, còn đang nghĩ xem mở lời xin ăn như thế nào, cảm ơn anh Mạnh Chúc!"

Ngưu Cẩm Hạo tinh ý hơn một chút: "Anh Mạnh Chúc, chúng ta ra tiệm tạp hóa mua một ít bia, nước ngọt gì đó đi anh? Vừa hay buổi trưa uống chút đỉnh?"

Sầm Trí Minh bên cạnh nãy giờ không nói lời nào, gật đầu lia lịa, ra hiệu đồng ý.

Thấy họ cứ đi vòng quanh nhà bếp, Khanh Mạnh Chúc nói: "Coca được không? Trong tủ lạnh có đấy."

Ba người Tấn Xung Sơn đến tủ lạnh tìm Coca, nhìn nhãn hiệu một cái, vui vẻ nói: "Được quá anh ơi, còn là Coca ướp lạnh nữa."

Khanh Mạnh Chúc cười: "Vậy rửa tay ăn cơm thôi."

Khanh Mạnh Chúc một mình về quê làm ruộng, trong nhà khá vắng vẻ, vì được dọn dẹp gọn gàng nên càng thấy vắng vẻ hơn.

Cuối cùng cũng có khách đến chơi, trong nhà cũng náo nhiệt hơn.

Tấn Xung Sơn và hai người kia giúp đỡ bê đồ ăn, Khanh Mạnh Chúc cân nhắc đến sức ăn của người trẻ tuổi, đặc biệt làm năm món.

Không phải là bữa tiệc mời khách chính thức, cũng không có canh, chỉ có bốn món mặn, một món chay, thêm một nồi cơm to.

Món ăn được bày biện ngay ngắn trên bàn, Ngưu Cẩm Hạo không nhịn được nói: "Thơm quá anh ơi, sắc hương vị đều đủ cả."

Khanh Mạnh Chúc cười: "Ăn cơm nhanh lên nào."

Xới cơm xong rồi ngồi xuống, Khanh Mạnh Chúc gắp đũa đầu tiên vào món cá con kho tiêu.

Cá con được cậu rán trước rồi xào sau, xào đến khi khô lại, thịt cá đều tơi ra thành từng sợi. Cắn một miếng, vị thơm ngon của cá, vị thanh mát của rau ăn kèm, vị cay thơm của ớt, tất cả đều hòa quyện vào nhau, càng làm nổi bật hương vị thơm ngon của cá.

Món cá con vừa thơm ngon vừa cay như vậy, khi ăn gần như đánh thức tất cả các gai vị giác của con người, khiến người ta không thể ngừng đũa.

Mới thử một miếng, Khanh Mạnh Chúc đã hiểu tại sao giá mà trung tâm thương mại liên tinh cầu đưa ra lại cao như vậy, quả thực là khác biệt.

Cá con ngon đến mức cậu có chút hối hận vì đã bán hết số cá con còn lại cho trung tâm.

Khanh Mạnh Chúc đã chuẩn bị tâm lý rồi, mà vẫn không nhịn được gắp thêm mấy đũa, huống chi là ba người Tấn Xung Sơn đã quen ăn cơm căn tin.

Ba sinh viên, người nào người nấy gắp nhanh thoăn thoắt, cũng may là họ vẫn giữ được dáng vẻ ăn uống lịch sự.

Ban đầu Khanh Mạnh Chúc định trong lúc ăn sẽ hỏi họ đến đây làm gì, nhìn tình hình bây giờ, cậu cũng không nói gì nữa.

Mọi người im lặng ăn cơm trước.

Đợi đến khi năm món ăn và một nồi cơm lớn được ăn sạch sành sanh, tất cả mọi người đều đặt đũa xuống, vừa uống Coca vừa trò chuyện.

Ăn cơm xong, ba người Tấn Xung Sơn tranh nhau đi rửa bát.

Khanh Mạnh Chúc cũng không khách sáo với họ, rửa hoa quả xong để trên bàn, hỏi họ: "Mọi người tìm anh có chuyện gì vậy?"

Sầm Trí Minh rụt rè giơ tay: "Anh Mạnh Chúc, là em ạ. Em cũng trồng sen, gần đây trên lá sen mọc rất nhiều côn trùng, chủ yếu là sâu khoang, em nghe nói trên lá sen nhà anh cũng có rất nhiều sâu khoang, nên mới rủ nhóm Xung Sơn đi cùng đến hỏi anh một chút."

---

Grey: Mấy nay Grey bệnh quá, thời tiết chuyển bất thường, cái thân thể già này cả chịu khum có nổi ~~~ Mọi người giữ sức khỏe nhé!

17

0

3 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.