0 chữ
Chương 128
Chương 128: Lên núi hái nấm
Khanh Mạnh Chúc nghĩ một lát: "Ngon thì ngon thật, nhưng lên núi hái nấm phải xem vận may, cũng chưa chắc có thể hái được loại nấm mà anh muốn."
Chu Yến: "Không sao, tôi tìm hiểu rồi. Mấy ngày nay đều mưa, thời điểm này mới là lúc nhiều nấm nhất, lên núi chắc là sẽ có thu hoạch."
"Hơn nữa..." Chu Yến nhìn Hộ Pháp và Hộ Vệ, bổ sung: "Hai đứa nhóc này đều có thể tìm được nấm, chẳng lẽ chúng ta lại không tìm được?"
Khanh Mạnh Chúc bị thuyết phục: "Anh vào nhà uống chén trà trước đi, tôi đi tắm thay bộ quần áo, xong rồi chúng ta lên núi."
Chu Yến: "Được thôi, tôi chờ cậu. Xem hôm nay chúng ta có thể tìm được gì trên núi? Tôi vừa có một gói thịt xông khói đặc biệt ngon, nếu thu hoạch nhiều, hôm nay có thể làm một nồi cơm chiên thập cẩm thật lớn."
Khanh Mạnh Chúc mời Chu Yến vào phòng khách ngồi, nhanh chóng đi tắm, lại thay quần áo dài và giày đi bộ đường dài, lúc này mới cầm dụng cụ chuẩn bị ra cửa.
Chu Yến ngược lại không chuẩn bị đầy đủ như Khanh Mạnh Chúc.
Hai người lái xe đến lưng chừng núi, sau đó mới lên núi.
Hộ Pháp và Hộ Vệ luôn đi theo, đợi vừa cửa xe mở ra, chúng nhanh như chớp lao xuống đất, hưng phấn chạy tới chạy lui vây quanh hai người, còn dẫn đường ở phía trước.
Chu Yến và Khanh Mạnh Chúc theo sát phía sau.
Rất nhanh, bọn họ bắt đầu men theo con đường nhỏ leo lên ngọn núi hoang.
Hai chú chó chạy đến lưỡi đều thè ra, nhìn thì có vẻ không hề thấy mệt, bước chân nhẹ nhàng cực kỳ.
Ngược lại là Chu Yến, lúc leo núi không tránh khỏi thở hổn hển.
Khanh Mạnh Chúc để ý thể lực của Chu Yến, leo đến giữa chừng liền tìm một chỗ bằng phẳng râm mát để anh ta ngồi nghỉ một lát.
Hai chú chó nằm bò một bên, bụng phập phồng, cái lưỡi dài thè ra thở phì phò. Nhưng chúng chỉ là đang tản nhiệt, không hề mệt mỏi.
Chu Yến nhìn sang bên cạnh, Khanh Mạnh Chúc đội mũ đeo kính râm, hình như ngay cả mồ hôi cũng chưa ra, không khỏi ngạc nhiên: "Hộ Pháp và Hộ Vệ ngày nào cũng chạy tới chạy lui, thể lực tốt thì không nói làm gì, sao thể lực của cậu cũng tốt vậy?"
Khanh Mạnh Chúc: "Tôi làm ruộng, thể lực sao có thể không tốt?"
Chu Yến hâm mộ: "Tôi cũng ngày ngày xào nấu mà thể lực vẫn không bằng cậu."
Khanh Mạnh Chúc liếc anh ta một cái, giơ tay kéo kính râm xuống một chút, sau đó nói: "Vậy có thể do tuổi trẻ rồi."
Chu Yến cười mắng: "Lại điêu, nói như thể ai già lắm ấy."
Khanh Mạnh Chúc cũng cười: "Có muốn đi tiếp không?"
Chu Yến: "Đi chứ đi chứ! Cậu đi được là tôi đi được!"
Sau khi nghỉ ngơi một lát, bọn họ tiếp tục lên đường.
Hôm nay không cần Khanh Mạnh Chúc dẫn đường, hai chú chó vui vẻ chạy phía trước, hướng tới những "ổ nấm" quen thuộc.
Chẳng mấy chốc, họ nhìn thấy một cụm nấm sữa nghệ tây. Những chiếc nấm màu cam vàng trông giống như bơ non mềm mại, trên đầu còn vướng kim thông, mọc đều đặn giữa đám cỏ dại, trông vô cùng hấp dẫn. (1)
Chu Yến nhanh bước tới: "Nấm sữa nghệ tây! Đây là nấm sữa nghệ phải không?"
Khanh Mạnh Chúc xem rồi đưa ra câu trả lời chắc nịch: "Đúng!"
Chu Yến: "Ôi, mọc đẹp thật, vậy tôi hái nhé."
Bọn họ nắm lấy cuống nấm, hái từng cây nấm đẹp mê hồn này cho vào sọt.
Trong đám nấm mũ sữa nghệ tây này, có một số đã bắt đầu tàn úa, có một số còn chưa lớn bằng ngón út. Quá già hoặc quá nhỏ đều không dùng được, bọn họ chỉ hái những cây đang nở rộ.
Mặc dù vậy, sọt của bọn họ cũng đã không thấy đáy.
Chu Yến nhìn những cây nấm trong sọt, hài lòng nói: "Có nhiều nấm sữa nghệ như vậy, cho dù lát sau không hái được bất kỳ loại nấm nào khác nữa, chuyến đi này của chúng ta cũng không vô ích."
Khanh Mạnh Chúc liếc anh ta một cái: "Đừng nói xui xẻo, sẽ thành sự thật đấy."
Chu Yến: "Phì phì phì, coi như tôi chưa nói gì. Chúng ta tiếp tục tìm nhé?"
Khanh Mạnh Chúc đi phía trước dẫn đường: "Đến bên này, bên này có một ổ nấm truffle, giới làm ăn của các anh chắc là thích truffle lắm?"
Chu Yến cười: "Chủ yếu là khách hàng thích, mỗi lần có truffle, khách hàng đều biết tiền ăn không uổng. Đặc biệt là các món như thịt xông khói cuộn truffle rất coi trọng nguyên liệu, khách hàng nếm được truffle và thịt xông khói ngon sẽ có cảm giác đáng đồng tiền bát gạo."
Hai người vừa trò chuyện vừa chậm rãi đi về phía trước.
Đến trước ổ nấm truffle, Khanh Mạnh Chúc hướng dẫn Chu Yến sờ tìm nấm.
Hôm nay họ gặp may, trong ổ nấm truffle có hai cây nấm không to không nhỏ. Mỗi người một cây, họ đặt sô nấm truffle trân quý vào giỏ sau lưng mình.
Hai chú chó chạy phía trước, chẳng mấy chốc đã sủa "Gâu gâu gâu" với bọn họ.
Nghe cái giọng hưng phấn và nhìn cái đuôi lắc lư dữ dội kia là biết chúng nhất định có thu hoạch ở phía trước. Khanh Mạnh Chúc và Chu Yến chạy tới, quả nhiên nhìn thấy một đám nấm màu sắc nhu hòa.
Hộ Pháp trực tiếp há cái miệng lớn, gặm nấm, sau đó bắt đầu nhai nhai nhai.
Hộ Vệ cũng gặm, chuyên tránh phần gốc, chỉ ăn mũ nấm và thân nấm. Có nước chảy ra khỏi miệng chúng, lại bị chúng lè lưỡi liếʍ trở lại.
Chu Yến giật mình: "Sao chúng lại gặm nấm sống? Loại này ăn được sao?"
Khanh Mạnh Chúc xem xét nấm rồi nói: "Đây là nấm tiết sữa, ngọt ngọt giòn giòn, ăn sống cũng ngon. Muốn thử vài cây không?" (2)
Vừa nói, Khanh Mạnh Chúc hái hai cây nấm tiết sữa đưa cho Chu Yến.
Chu Yến cầm nấm tiết sữa: "Thật sự ăn được á? Ngoài truffle và nấm tùng nhung ra, tôi thật sự chưa ăn nấm sống bao giờ."
Khanh Mạnh Chúc: "Được. Nếu không ăn được, hai chú chó đã không tích cực lên núi như vậy rồi."
---
Có lẽ tác giả là người Vân Nam hoặc đặc biệt hiểu rõ vùng Vân Nam nên các loài thực vật, nấm và động vật mà tác giả đề cập tới trong bộ truyện hầu hết đều là các loài xuất hiện ở Vân Nam. Kể cả các món ăn cũng hầu hết là món ăn đặc trưng hoặc có nguồn gốc từ Vân Nam
(1) Nấm sữa nghệ tây: nấm này không có tên tiếng Việt cụ thể, đây là tên được dịch ra từ cụm "Saffron milk cap". Sở dĩ có cái tên này vì vẻ ngoài của nó có màu vàng nhạt như nghệ, và hơn hết nó thuộc chi Nấm sữa. Tên danh pháp của loài nấm này là Lactarius deliciosus, có nguồn gốc từ châu Âu nhưng du nhập sang các quốc gia khác do cộng sinh với cây thông, vậy nên có thể tìm thấy loài nấm này ở dưới các tán thông. Theo Baidu thì Vân Nam là tỉnh có sản lượng nấm này lớn nhất TQ.(2) Nấm tiết sữa, tên này tui tự biên chứ không có tên tiếng Việt cụ thể. Tên khoa học của nó là Lactarius sect. Deliciosi, là một loài rất gần cùng thuộc một chi Nấm sữa (Lactarius) với "nấm sữa nghệ tây" ở trên. Nấm này có đặc điểm đặc trưng là nếu phá vỡ bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể nó, sẽ có chất lỏng màu trắng giống như sữa chảy ra. Nước chảy ra từ miệng hai con chó khi nó cắn cây nấm này ăn chính là dịch sữa mà nấm tiết ra đó.
Hai loài nấm này nhìn bề ngoài thì tương tự do nó cùng chi, nhưng nấm tiết sữa thì nó ra nước tươm tướp ấy, loài trên thì không.
Chu Yến: "Không sao, tôi tìm hiểu rồi. Mấy ngày nay đều mưa, thời điểm này mới là lúc nhiều nấm nhất, lên núi chắc là sẽ có thu hoạch."
"Hơn nữa..." Chu Yến nhìn Hộ Pháp và Hộ Vệ, bổ sung: "Hai đứa nhóc này đều có thể tìm được nấm, chẳng lẽ chúng ta lại không tìm được?"
Khanh Mạnh Chúc bị thuyết phục: "Anh vào nhà uống chén trà trước đi, tôi đi tắm thay bộ quần áo, xong rồi chúng ta lên núi."
Chu Yến: "Được thôi, tôi chờ cậu. Xem hôm nay chúng ta có thể tìm được gì trên núi? Tôi vừa có một gói thịt xông khói đặc biệt ngon, nếu thu hoạch nhiều, hôm nay có thể làm một nồi cơm chiên thập cẩm thật lớn."
Khanh Mạnh Chúc mời Chu Yến vào phòng khách ngồi, nhanh chóng đi tắm, lại thay quần áo dài và giày đi bộ đường dài, lúc này mới cầm dụng cụ chuẩn bị ra cửa.
Hai người lái xe đến lưng chừng núi, sau đó mới lên núi.
Hộ Pháp và Hộ Vệ luôn đi theo, đợi vừa cửa xe mở ra, chúng nhanh như chớp lao xuống đất, hưng phấn chạy tới chạy lui vây quanh hai người, còn dẫn đường ở phía trước.
Chu Yến và Khanh Mạnh Chúc theo sát phía sau.
Rất nhanh, bọn họ bắt đầu men theo con đường nhỏ leo lên ngọn núi hoang.
Hai chú chó chạy đến lưỡi đều thè ra, nhìn thì có vẻ không hề thấy mệt, bước chân nhẹ nhàng cực kỳ.
Ngược lại là Chu Yến, lúc leo núi không tránh khỏi thở hổn hển.
Khanh Mạnh Chúc để ý thể lực của Chu Yến, leo đến giữa chừng liền tìm một chỗ bằng phẳng râm mát để anh ta ngồi nghỉ một lát.
Hai chú chó nằm bò một bên, bụng phập phồng, cái lưỡi dài thè ra thở phì phò. Nhưng chúng chỉ là đang tản nhiệt, không hề mệt mỏi.
Khanh Mạnh Chúc: "Tôi làm ruộng, thể lực sao có thể không tốt?"
Chu Yến hâm mộ: "Tôi cũng ngày ngày xào nấu mà thể lực vẫn không bằng cậu."
Khanh Mạnh Chúc liếc anh ta một cái, giơ tay kéo kính râm xuống một chút, sau đó nói: "Vậy có thể do tuổi trẻ rồi."
Chu Yến cười mắng: "Lại điêu, nói như thể ai già lắm ấy."
Khanh Mạnh Chúc cũng cười: "Có muốn đi tiếp không?"
Chu Yến: "Đi chứ đi chứ! Cậu đi được là tôi đi được!"
Sau khi nghỉ ngơi một lát, bọn họ tiếp tục lên đường.
Hôm nay không cần Khanh Mạnh Chúc dẫn đường, hai chú chó vui vẻ chạy phía trước, hướng tới những "ổ nấm" quen thuộc.
Chu Yến nhanh bước tới: "Nấm sữa nghệ tây! Đây là nấm sữa nghệ phải không?"
Khanh Mạnh Chúc xem rồi đưa ra câu trả lời chắc nịch: "Đúng!"
Chu Yến: "Ôi, mọc đẹp thật, vậy tôi hái nhé."
Bọn họ nắm lấy cuống nấm, hái từng cây nấm đẹp mê hồn này cho vào sọt.
Trong đám nấm mũ sữa nghệ tây này, có một số đã bắt đầu tàn úa, có một số còn chưa lớn bằng ngón út. Quá già hoặc quá nhỏ đều không dùng được, bọn họ chỉ hái những cây đang nở rộ.
Mặc dù vậy, sọt của bọn họ cũng đã không thấy đáy.
Chu Yến nhìn những cây nấm trong sọt, hài lòng nói: "Có nhiều nấm sữa nghệ như vậy, cho dù lát sau không hái được bất kỳ loại nấm nào khác nữa, chuyến đi này của chúng ta cũng không vô ích."
Khanh Mạnh Chúc liếc anh ta một cái: "Đừng nói xui xẻo, sẽ thành sự thật đấy."
Chu Yến: "Phì phì phì, coi như tôi chưa nói gì. Chúng ta tiếp tục tìm nhé?"
Khanh Mạnh Chúc đi phía trước dẫn đường: "Đến bên này, bên này có một ổ nấm truffle, giới làm ăn của các anh chắc là thích truffle lắm?"
Chu Yến cười: "Chủ yếu là khách hàng thích, mỗi lần có truffle, khách hàng đều biết tiền ăn không uổng. Đặc biệt là các món như thịt xông khói cuộn truffle rất coi trọng nguyên liệu, khách hàng nếm được truffle và thịt xông khói ngon sẽ có cảm giác đáng đồng tiền bát gạo."
Hai người vừa trò chuyện vừa chậm rãi đi về phía trước.
Đến trước ổ nấm truffle, Khanh Mạnh Chúc hướng dẫn Chu Yến sờ tìm nấm.
Hôm nay họ gặp may, trong ổ nấm truffle có hai cây nấm không to không nhỏ. Mỗi người một cây, họ đặt sô nấm truffle trân quý vào giỏ sau lưng mình.
Hai chú chó chạy phía trước, chẳng mấy chốc đã sủa "Gâu gâu gâu" với bọn họ.
Nghe cái giọng hưng phấn và nhìn cái đuôi lắc lư dữ dội kia là biết chúng nhất định có thu hoạch ở phía trước. Khanh Mạnh Chúc và Chu Yến chạy tới, quả nhiên nhìn thấy một đám nấm màu sắc nhu hòa.
Hộ Pháp trực tiếp há cái miệng lớn, gặm nấm, sau đó bắt đầu nhai nhai nhai.
Hộ Vệ cũng gặm, chuyên tránh phần gốc, chỉ ăn mũ nấm và thân nấm. Có nước chảy ra khỏi miệng chúng, lại bị chúng lè lưỡi liếʍ trở lại.
Chu Yến giật mình: "Sao chúng lại gặm nấm sống? Loại này ăn được sao?"
Khanh Mạnh Chúc xem xét nấm rồi nói: "Đây là nấm tiết sữa, ngọt ngọt giòn giòn, ăn sống cũng ngon. Muốn thử vài cây không?" (2)
Vừa nói, Khanh Mạnh Chúc hái hai cây nấm tiết sữa đưa cho Chu Yến.
Chu Yến cầm nấm tiết sữa: "Thật sự ăn được á? Ngoài truffle và nấm tùng nhung ra, tôi thật sự chưa ăn nấm sống bao giờ."
Khanh Mạnh Chúc: "Được. Nếu không ăn được, hai chú chó đã không tích cực lên núi như vậy rồi."
---
Có lẽ tác giả là người Vân Nam hoặc đặc biệt hiểu rõ vùng Vân Nam nên các loài thực vật, nấm và động vật mà tác giả đề cập tới trong bộ truyện hầu hết đều là các loài xuất hiện ở Vân Nam. Kể cả các món ăn cũng hầu hết là món ăn đặc trưng hoặc có nguồn gốc từ Vân Nam
(1) Nấm sữa nghệ tây: nấm này không có tên tiếng Việt cụ thể, đây là tên được dịch ra từ cụm "Saffron milk cap". Sở dĩ có cái tên này vì vẻ ngoài của nó có màu vàng nhạt như nghệ, và hơn hết nó thuộc chi Nấm sữa. Tên danh pháp của loài nấm này là Lactarius deliciosus, có nguồn gốc từ châu Âu nhưng du nhập sang các quốc gia khác do cộng sinh với cây thông, vậy nên có thể tìm thấy loài nấm này ở dưới các tán thông. Theo Baidu thì Vân Nam là tỉnh có sản lượng nấm này lớn nhất TQ.(2) Nấm tiết sữa, tên này tui tự biên chứ không có tên tiếng Việt cụ thể. Tên khoa học của nó là Lactarius sect. Deliciosi, là một loài rất gần cùng thuộc một chi Nấm sữa (Lactarius) với "nấm sữa nghệ tây" ở trên. Nấm này có đặc điểm đặc trưng là nếu phá vỡ bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể nó, sẽ có chất lỏng màu trắng giống như sữa chảy ra. Nước chảy ra từ miệng hai con chó khi nó cắn cây nấm này ăn chính là dịch sữa mà nấm tiết ra đó.
Hai loài nấm này nhìn bề ngoài thì tương tự do nó cùng chi, nhưng nấm tiết sữa thì nó ra nước tươm tướp ấy, loài trên thì không.
10
0
3 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
