TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21: Vì Cẩn Thần sao?

Thế mà hôm nay lại nổi hứng muốn cùng cô vào trường.

“Anh đã liên hệ với hiệu trưởng, định quyên góp vài tòa nhà cho trường em.”

Cô gái nhỏ môi hồng răng trắng ngẩng đầu lên, nghiêm túc hỏi:

“Vì Cẩn Thần sao?”

Người đàn ông nghe vậy khẽ bật cười, khóe môi nhếch lên mang theo một tia lạnh nhạt khó gọi thành tên: “Không.”

“Khi anh bằng tuổi Cẩn Thần, đã tự mình lo được mọi thứ. Nếu nó cần anh quyên góp vài tòa nhà thì mới tốt nghiệp nổi, thì đúng là anh coi thường thật.”

Giọng điệu lạnh nhạt đến mức chẳng thèm che giấu.

Khoảnh khắc này, dáng vẻ của Hoắc Lâm Uyên quả thật rất đúng với hình ảnh “nghiêm khắc, lạnh lùng” mà Khương Ấu Vãn luôn nghĩ về anh.

Trong chốc lát, cô không biết nên đáp lại thế nào.

Là bạn gái của Hoắc Cẩn Thần, theo lý thì cô nên đứng về phía cậu ta. Nhưng thực tế, đúng là Hoắc Cẩn Thần không thể so được với Hoắc Lâm Uyên ở cùng độ tuổi.

Hơn nữa, chương trình đại học cũng không quá nghiêm ngặt, vẫn có cơ hội thi lại. Nếu đến mức phải nhờ gia đình bỏ tiền ra quyên góp vài tòa nhà mới có thể tốt nghiệp thì không chỉ Hoắc Lâm Uyên mà e rằng ai nhìn vào cũng sẽ coi Hoắc Cẩn Thần là công tử ăn chơi vô dụng.

Hàng mi đen dài của cô gái khẽ run trong làn mưa thu như cánh bướm, phải mất vài giây cô mới khẽ cất giọng: “Vậy Hoắc tiên sinh định làm nhà từ thiện lớn sao?”

Người đàn ông nhìn cô thật sâu, đôi mắt phượng đen như mực, tựa như muốn hút người khác vào đó.

“Không.”

Giọng nói trầm thấp dễ nghe vang bên tai cô, mang theo sự lười nhác xen lẫn ý cười nhẹ tênh: “Nhưng nếu Vãn Vãn thích… thì Hoắc tiên sinh làm một lần từ thiện cũng đâu có gì là không thể.”

“Dù sao thì… tiểu tổ tông của nhà họ Hoắc bọn anh còn đang bị em giữ làm con tin đấy.”

Cô gái nhỏ ngẩng khuôn mặt trắng mịn như ngọc, đôi tai đỏ ửng lên, vội quay mặt đi chỗ khác.

Hôm nay Hoắc Lâm Uyên đúng là không đáng mặt làm trưởng bối gì cả, cứ cố tình chọc ghẹo cô mãi.

Đôi bốt da màu nâu nhạt giẫm lên nền đá xanh, mỗi bước đi khiến nước mưa bắn nhẹ ra từ những khe hở của phiến đá. Những sợi mưa mảnh rơi tí tách trên mặt ô, hơi lạnh của mùa thu lan tỏa khắp không gian.

Khăn choàng lông cừu sang trọng khiến cả người cô như mang theo khí chất riêng. Trong chiếc ô đen, cô gái nhỏ với gương mặt xinh đẹp sắc sảo mang theo vẻ lạnh lùng và xa cách, chỉ có chút ửng hồng nơi gò má là khiến người ta thấy được chút kiều diễm mềm mại.

7

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.