0 chữ
Chương 40
Chương 40
“Thật sướиɠ ghê, làm não lực phái thì lúc nào đi nhiệm vụ cũng có người chủ động mời.” Tôn Minh mặt mũi đầy vẻ ghen tị.
Kéo Ngư An Liên về đội mình xong, Tần Mãn lại trở về bộ dạng vênh váo như trước.
Hắn bắt đầu phân công nhiệm vụ tại chỗ: “Nhiệm vụ này do Công Hội Thủ Vọng chúng tôi tiếp nhận. Khu dân cư có tổng cộng năm tòa nhà, mỗi tòa sẽ do một người sống sót cấp cao phụ trách. Vẫn theo quy tắc cũ, tính phần trăm điểm sinh tồn dựa theo cấp độ người sống sót.”
“Cấp B trích 30%, cấp C trích 60%, cấp D trích 90%, qua đây xếp hàng nộp tiền đặt cọc.”
Nhìn đám người sống sót tự giác xếp hàng, Tông Nhạc tỏ ra khó hiểu: “Chẳng khác gì thu tiền bảo kê cả?”
“Phải đó.”
Tôn Minh thở dài: “Nhiệm vụ bị các công hội lớn độc chiếm, người cấp thấp như tụi mình không tự làm nổi thì đành ngoan ngoãn nộp tiền để được bảo vệ thôi. Nhưng giờ thì chúng nó cũng làm lộ liễu quá rồi, nhiệm vụ cấp B mà còn bắt cả người cấp B nộp tiền nữa, cạn lời luôn.”
“Nộp rồi thì ít nhất có đảm bảo an toàn cho tụi mình không?”
“Cậu nằm mơ à? Đây là phụ bản cấp cuối đấy, khắp nơi đều là quỷ dị. Hơn nữa, ai mà thèm rảnh lo an toàn cho mấy nhân vật tép riu cấp D như tụi mình chứ.” Tôn Minh trợn mắt: “Theo lời tụi nó thì, thắng là vì cậu bám được đùi to, chết thì tại cậu xui xẻo thôi.”
“Thế thì quá khốn nạn rồi, chia phần thì cao mà chẳng làm nên trò trống gì, đúng kiểu luật rừng.”
“Biết sao giờ, ba công hội lớn toàn là tư bản chính hiệu. Trước cũng có nhiều người chơi trên diễn đàn kêu gọi tẩy chay, nhưng đến khi chính họ vào hội rồi lại đi hút máu người khác, thì liền trở mặt như trở bàn tay. Nếu tôi nhớ không lầm thì lần này mức trích phần còn cao hơn trước nữa… Thôi, đừng nói nữa, đi xếp hàng đi.”
Tôn Minh đứng cuối hàng đợi một lúc không nghe thấy tiếng bước chân nào, quay lại thì thấy thanh niên vẫn đứng nguyên tại chỗ.
“Sao thế? Còn đứng ngẩn ra đó làm gì?”
“Tôi không nộp.”
“Hả?”
Tông Nhạc lắc đầu, lặp lại: “Tôi nói, tôi không nộp.”
Sắc mặt Tôn Minh thay đổi.
Cổng khu dân cư vốn nhỏ, có chuyện gì xảy ra là không giấu được ai.
Hầu như ngay khi Tông Nhạc vừa nói ra câu đó, những người sống sót cấp cao ở phía trước đã quay lại nhìn. Trong số đó, gương mặt của Tần Mãn là khó coi nhất.
“Khẩu khí lớn đấy, để xem là ai đây… À, thì ra là một tên cấp D. Không biết còn tưởng là cấp S nữa chứ.”
Kéo Ngư An Liên về đội mình xong, Tần Mãn lại trở về bộ dạng vênh váo như trước.
Hắn bắt đầu phân công nhiệm vụ tại chỗ: “Nhiệm vụ này do Công Hội Thủ Vọng chúng tôi tiếp nhận. Khu dân cư có tổng cộng năm tòa nhà, mỗi tòa sẽ do một người sống sót cấp cao phụ trách. Vẫn theo quy tắc cũ, tính phần trăm điểm sinh tồn dựa theo cấp độ người sống sót.”
“Cấp B trích 30%, cấp C trích 60%, cấp D trích 90%, qua đây xếp hàng nộp tiền đặt cọc.”
Nhìn đám người sống sót tự giác xếp hàng, Tông Nhạc tỏ ra khó hiểu: “Chẳng khác gì thu tiền bảo kê cả?”
“Phải đó.”
Tôn Minh thở dài: “Nhiệm vụ bị các công hội lớn độc chiếm, người cấp thấp như tụi mình không tự làm nổi thì đành ngoan ngoãn nộp tiền để được bảo vệ thôi. Nhưng giờ thì chúng nó cũng làm lộ liễu quá rồi, nhiệm vụ cấp B mà còn bắt cả người cấp B nộp tiền nữa, cạn lời luôn.”
“Cậu nằm mơ à? Đây là phụ bản cấp cuối đấy, khắp nơi đều là quỷ dị. Hơn nữa, ai mà thèm rảnh lo an toàn cho mấy nhân vật tép riu cấp D như tụi mình chứ.” Tôn Minh trợn mắt: “Theo lời tụi nó thì, thắng là vì cậu bám được đùi to, chết thì tại cậu xui xẻo thôi.”
“Thế thì quá khốn nạn rồi, chia phần thì cao mà chẳng làm nên trò trống gì, đúng kiểu luật rừng.”
“Biết sao giờ, ba công hội lớn toàn là tư bản chính hiệu. Trước cũng có nhiều người chơi trên diễn đàn kêu gọi tẩy chay, nhưng đến khi chính họ vào hội rồi lại đi hút máu người khác, thì liền trở mặt như trở bàn tay. Nếu tôi nhớ không lầm thì lần này mức trích phần còn cao hơn trước nữa… Thôi, đừng nói nữa, đi xếp hàng đi.”
“Sao thế? Còn đứng ngẩn ra đó làm gì?”
“Tôi không nộp.”
“Hả?”
Tông Nhạc lắc đầu, lặp lại: “Tôi nói, tôi không nộp.”
Sắc mặt Tôn Minh thay đổi.
Cổng khu dân cư vốn nhỏ, có chuyện gì xảy ra là không giấu được ai.
Hầu như ngay khi Tông Nhạc vừa nói ra câu đó, những người sống sót cấp cao ở phía trước đã quay lại nhìn. Trong số đó, gương mặt của Tần Mãn là khó coi nhất.
“Khẩu khí lớn đấy, để xem là ai đây… À, thì ra là một tên cấp D. Không biết còn tưởng là cấp S nữa chứ.”
6
0
2 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
