0 chữ
Chương 21
Chương 21
Ngoài họ ra, toa số 4 còn lại tổng cộng mười hành khách. Hệ thống liệt kê rõ ràng trong danh sách nhiệm vụ, để đạt đánh giá hoàn mỹ ở nhiệm vụ nhánh thì số người tử vong phải nhỏ hơn hoặc bằng hai. Giờ mà thêm một người nữa chết là hỏng bét.
“Thật phiền, chủ yếu là mấy NPC này căn bản không thể giao tiếp nổi.”
Thật ra nếu sau khi khởi động mà không làm gì cả, chỉ ngồi yên tại chỗ, còn dễ tránh bị quỷ dị chú ý. Chắc hai NPC kia đã làm gì đó trên đường, vô tình thỏa mãn điều kiện gϊếŧ người nên mới chết oan chết uổng như vậy.
“Cậu cũng nghĩ cách đi, nếu không đạt đánh giá hoàn mỹ, chưa nói đến việc hai vị đại lão kia sẽ phản ứng thế nào, mà cả điểm sinh tồn chúng ta nhận được cũng sẽ ít đi!”
Tông Nhạc giờ đây đã có thể thẳng thắn mà đem bốn chữ “điểm sinh tồn” quy đổi thành “tiền công”.
Những thứ khác có thể về sau từ từ ngẫm lại, nhưng tiền thì tuyệt đối không thể thiếu được!
“Tiền bối Văn, thật ra tôi có một cách.”
Tông Nhạc vội giơ tay, đưa ra đề xuất của mình.
…
Năm phút sau, Văn Phác Thật nhìn hàng hành khách trong xe đã ngồi chỉnh tề ngay ngắn, rơi vào trầm mặc.
Đáng lý đây phải là một cảnh tượng rất hài hòa.
Nếu như… đám NPC đó không nhắm mắt yên lặng như đang ngủ.
Còn thủ phạm chính thì vừa khéo vừa hoàn tất động tác đặt người cuối cùng vào chỗ, động tác thuần thục như thể đã làm đi làm lại cả trăm lần.
“Bốp, bốp! Thế nào, tiền bối? Bọn họ có phải đều rất nghe lời không?”
Văn Phác Thật thầm nghĩ, nói nhảm, cậu đánh ngất hết cả đám rồi, không nghe lời thì còn biết làm gì nữa?
Nhưng ngoài mặt chỉ kéo kéo khóe miệng: “Ha hả…”
“Cách này… đúng là… không tồi.”
Bọn họ cũng không phải đợi quá lâu.
Năm phút sau, điện thoại của hai người đồng loạt vang lên một tiếng “Đinh”.
Cùng lúc đó, đèn trong toa tàu lần lượt sáng lên, phía dưới truyền đến tiếng động cơ tàu điện ngầm khởi động khe khẽ.
[Nhiệm vụ cấp C “Tuyến tàu điện ngầm quỷ dị số 4 – thành phố Quế Dật” đã hoàn thành]
[Đánh giá nhiệm vụ đội lần này: Hoàn mỹ]
[Đánh giá nhiệm vụ cá nhân lần này: Hoàn mỹ]
[Do đạt đánh giá cao, điểm sinh tồn nhận được tăng thêm 150%]
“Cuối cùng cũng giữ được đánh giá hoàn mỹ rồi.”
Nhìn màn hình điện thoại, Văn Phác Thật thở phào nhẹ nhõm, sau đó vui vẻ nhướn cao chân mày.
“Trời ơi! Lần này phát tài rồi, chắc cỡ 500 điểm sinh tồn!”
Trước đây hắn làm nhiệm vụ cấp D, tính ra có được một trăm điểm là cao rồi, so với lần này thì 500 quả là một món hời lớn.
“Thật phiền, chủ yếu là mấy NPC này căn bản không thể giao tiếp nổi.”
Thật ra nếu sau khi khởi động mà không làm gì cả, chỉ ngồi yên tại chỗ, còn dễ tránh bị quỷ dị chú ý. Chắc hai NPC kia đã làm gì đó trên đường, vô tình thỏa mãn điều kiện gϊếŧ người nên mới chết oan chết uổng như vậy.
“Cậu cũng nghĩ cách đi, nếu không đạt đánh giá hoàn mỹ, chưa nói đến việc hai vị đại lão kia sẽ phản ứng thế nào, mà cả điểm sinh tồn chúng ta nhận được cũng sẽ ít đi!”
Tông Nhạc giờ đây đã có thể thẳng thắn mà đem bốn chữ “điểm sinh tồn” quy đổi thành “tiền công”.
“Tiền bối Văn, thật ra tôi có một cách.”
Tông Nhạc vội giơ tay, đưa ra đề xuất của mình.
…
Năm phút sau, Văn Phác Thật nhìn hàng hành khách trong xe đã ngồi chỉnh tề ngay ngắn, rơi vào trầm mặc.
Đáng lý đây phải là một cảnh tượng rất hài hòa.
Nếu như… đám NPC đó không nhắm mắt yên lặng như đang ngủ.
Còn thủ phạm chính thì vừa khéo vừa hoàn tất động tác đặt người cuối cùng vào chỗ, động tác thuần thục như thể đã làm đi làm lại cả trăm lần.
“Bốp, bốp! Thế nào, tiền bối? Bọn họ có phải đều rất nghe lời không?”
Văn Phác Thật thầm nghĩ, nói nhảm, cậu đánh ngất hết cả đám rồi, không nghe lời thì còn biết làm gì nữa?
Nhưng ngoài mặt chỉ kéo kéo khóe miệng: “Ha hả…”
Bọn họ cũng không phải đợi quá lâu.
Năm phút sau, điện thoại của hai người đồng loạt vang lên một tiếng “Đinh”.
Cùng lúc đó, đèn trong toa tàu lần lượt sáng lên, phía dưới truyền đến tiếng động cơ tàu điện ngầm khởi động khe khẽ.
[Nhiệm vụ cấp C “Tuyến tàu điện ngầm quỷ dị số 4 – thành phố Quế Dật” đã hoàn thành]
[Đánh giá nhiệm vụ đội lần này: Hoàn mỹ]
[Đánh giá nhiệm vụ cá nhân lần này: Hoàn mỹ]
[Do đạt đánh giá cao, điểm sinh tồn nhận được tăng thêm 150%]
“Cuối cùng cũng giữ được đánh giá hoàn mỹ rồi.”
Nhìn màn hình điện thoại, Văn Phác Thật thở phào nhẹ nhõm, sau đó vui vẻ nhướn cao chân mày.
“Trời ơi! Lần này phát tài rồi, chắc cỡ 500 điểm sinh tồn!”
Trước đây hắn làm nhiệm vụ cấp D, tính ra có được một trăm điểm là cao rồi, so với lần này thì 500 quả là một món hời lớn.
5
0
2 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
