0 chữ
Chương 20
Chương 20
Khi trở về, chiếc bàn nhỏ là do Chu Thanh Lang mang, còn Hạ Vãn Song thì xách túi cùng mấy cái ly đã dùng, nhẹ nhàng gần như không có trọng lượng.
Ban đầu Hạ Vãn Song định để Chu Thanh Lang mang nhẹ thôi, ai ngờ cô lại tự nhiên nhận lấy rồi còn đi trước, nên cũng đành vậy.
Dùng chìa khóa mở cửa, Hạ Vãn Song bảo Chu Thanh Lang đặt bàn vào một góc, còn mình thì cầm chai nước cam vào bếp rửa sạch.
Chu Thanh Lang sau khi sắp xếp xong thì đứng tựa cửa bếp chờ.
“Lang Lang, em đi tắm trước đi, có biết điều chỉnh nước ấm không? Vặn về phía cửa là nước ấm, vặn vào trong là nước lạnh nha. Em tắm trước, lát nữa chị mang áo ngủ vào cho.”
Hạ Vãn Song vừa rửa chai vừa nói, ánh đèn ấm áp khiến bóng dáng nàng trông càng dịu dàng, mềm mại.
Thật ra Chu Thanh Lang không hiểu vì sao chiều đã tắm rồi mà giờ lại phải tắm lần nữa, nhưng cũng không hỏi gì, lặng lẽ đi vào phòng tắm.
Sau khi rửa sạch chai nước, Hạ Vãn Song để ra chỗ râm mát cho ráo nước, rồi lau tay đi lấy áo ngủ cho Chu Thanh Lang.
Áo ngủ thì cũng không cần cầu kỳ, nàng lấy một chiếc sơ mi rộng rãi đưa cho cô, sau đó lại tính chuyện mai đi mua cho cô một đôi giày, vì đôi cô đang mang là đồ cũ, không vừa chân.
Khi Chu Thanh Lang tắm xong đi ra, Hạ Vãn Song đang ngồi đếm lại tiền.
Sáng nàng mang theo 25 tệ, tối về có 35 tệ trong người, nghĩa là hôm nay lời được 10 tệ.
“Lang Lang, ngày mai chị phải đến trường học. Chị để lại cho em hai tệ, em tự mua đồ ăn sáng nha. Đến trưa chị về, hai đứa mình cùng ăn.”
Hạ Vãn Song đặt hai tệ lên bàn trang điểm, ra hiệu bảo Chu Thanh Lang tự lấy vào sáng mai.
Chu Thanh Lang khẽ gật đầu, rồi leo lên giường nằm nghỉ.
“Vậy chị đi tắm trước, em cứ ngủ trước đi.”
Chu Thanh Lang nằm trên giường nhìn Hạ Vãn Song đi ra ngoài.
Tắm xong, Hạ Vãn Song vào thư phòng, cắm điện, bật máy tính.
Máy tính thời đó vẫn còn kiểu to nặng, khởi động rất chậm.
Ban đầu nàng định lên mạng lướt chơi một chút, ai ngờ vừa bật lên thì thấy báo không có kết nối mạng, không đóng tiền internet.
Nghĩ lại cũng hợp lý, chắc dì Khương Uyển chỉ đóng tiền điện nước, chứ không đóng tiền mạng vì cô bé này còn nhỏ, chắc cũng chẳng nghĩ đến việc chơi máy tính.
Thế là Hạ Vãn Song đành bật trò chơi Spider Solitaire, dùng chuột kéo các quân bài ghép lại.
Chu Thanh Lang đợi một lúc không thấy Hạ Vãn Song quay lại, liền tò mò đi ra xem. Thấy nàng đang chơi một thứ gì đó kỳ lạ mà mình không hiểu.
Thứ đó to, nặng, trên màn hình thì có mấy thứ cứ chạy tới chạy lui, trông như cũng khá vui.
Không kìm được, Chu Thanh Lang tiến lại gần, chăm chú nhìn màn hình như đang suy nghĩ gì đó.
Hệ thống cũng đang chơi cùng, nhưng vì là hệ thống hiện đại, nên nó dễ dàng hiểu hết quy tắc và thuật toán của trò chơi, giải được nhanh chóng. Nó vừa quay lại đã thấy Chu Thanh Lang đứng ngay sau lưng Hạ Vãn Song, làm nó giật mình.
Hệ thống: [Song Song, nữ chính tới rồi! Đứng ngay sau cô đó.]
Hạ Vãn Song nghe vậy giật mình quay lại, quả nhiên thấy Chu Thanh Lang đang đứng yên lặng phía sau mình.
“Lang Lang, sao em ra đây?”
“Em thấy chị tắm lâu quá…”
“Cái này gọi là Spider Solitaire, là một trò chơi. Em hiểu không?”
Chu Thanh Lang thật ra cũng đang thử đoán quy luật, nhưng vẫn chưa rõ lắm nên lắc đầu.
“Đây là bài, xếp từ 1 đến 10 rồi J, Q, K. Phải xếp theo thứ tự, cùng màu mới kéo đi được.”
Hạ Vãn Song thấy mình nói hơi nhiều, sợ cô không hiểu.
“Chị chơi gần xong rồi, lát nữa mở chế độ dễ cho em chơi thử.”
Lâu rồi không chơi, nhưng may là vẫn còn nhớ cách chơi. Sau khi thắng ván bài, nàng bật chế độ dễ, chỉ có một màu bài rồi nhường chỗ cho Chu Thanh Lang chơi, hướng dẫn sơ qua.
Khi thấy Chu Thanh Lang bắt đầu chơi được, Hạ Vãn Song liền đi rót nước cho cô. Trong nhà không có nước ngọt hay sữa, chỉ có nước lọc thôi.
“Chị đi giặt cái áo lúc nãy cho em, em cứ chơi đi nha.”
Áo của Chu Thanh Lang đã ngâm từ lâu nên giặt cũng không quá vất vả, quần áo mùa hè lại mỏng nhẹ. Hạ Vãn Song giặt xong, mang thao đồ ra ban công để phơi.
“Để em giúp chị.”
Ban đầu Hạ Vãn Song định để Chu Thanh Lang mang nhẹ thôi, ai ngờ cô lại tự nhiên nhận lấy rồi còn đi trước, nên cũng đành vậy.
Dùng chìa khóa mở cửa, Hạ Vãn Song bảo Chu Thanh Lang đặt bàn vào một góc, còn mình thì cầm chai nước cam vào bếp rửa sạch.
Chu Thanh Lang sau khi sắp xếp xong thì đứng tựa cửa bếp chờ.
“Lang Lang, em đi tắm trước đi, có biết điều chỉnh nước ấm không? Vặn về phía cửa là nước ấm, vặn vào trong là nước lạnh nha. Em tắm trước, lát nữa chị mang áo ngủ vào cho.”
Hạ Vãn Song vừa rửa chai vừa nói, ánh đèn ấm áp khiến bóng dáng nàng trông càng dịu dàng, mềm mại.
Thật ra Chu Thanh Lang không hiểu vì sao chiều đã tắm rồi mà giờ lại phải tắm lần nữa, nhưng cũng không hỏi gì, lặng lẽ đi vào phòng tắm.
Áo ngủ thì cũng không cần cầu kỳ, nàng lấy một chiếc sơ mi rộng rãi đưa cho cô, sau đó lại tính chuyện mai đi mua cho cô một đôi giày, vì đôi cô đang mang là đồ cũ, không vừa chân.
Khi Chu Thanh Lang tắm xong đi ra, Hạ Vãn Song đang ngồi đếm lại tiền.
Sáng nàng mang theo 25 tệ, tối về có 35 tệ trong người, nghĩa là hôm nay lời được 10 tệ.
“Lang Lang, ngày mai chị phải đến trường học. Chị để lại cho em hai tệ, em tự mua đồ ăn sáng nha. Đến trưa chị về, hai đứa mình cùng ăn.”
Hạ Vãn Song đặt hai tệ lên bàn trang điểm, ra hiệu bảo Chu Thanh Lang tự lấy vào sáng mai.
Chu Thanh Lang khẽ gật đầu, rồi leo lên giường nằm nghỉ.
“Vậy chị đi tắm trước, em cứ ngủ trước đi.”
Tắm xong, Hạ Vãn Song vào thư phòng, cắm điện, bật máy tính.
Máy tính thời đó vẫn còn kiểu to nặng, khởi động rất chậm.
Ban đầu nàng định lên mạng lướt chơi một chút, ai ngờ vừa bật lên thì thấy báo không có kết nối mạng, không đóng tiền internet.
Nghĩ lại cũng hợp lý, chắc dì Khương Uyển chỉ đóng tiền điện nước, chứ không đóng tiền mạng vì cô bé này còn nhỏ, chắc cũng chẳng nghĩ đến việc chơi máy tính.
Thế là Hạ Vãn Song đành bật trò chơi Spider Solitaire, dùng chuột kéo các quân bài ghép lại.
Chu Thanh Lang đợi một lúc không thấy Hạ Vãn Song quay lại, liền tò mò đi ra xem. Thấy nàng đang chơi một thứ gì đó kỳ lạ mà mình không hiểu.
Thứ đó to, nặng, trên màn hình thì có mấy thứ cứ chạy tới chạy lui, trông như cũng khá vui.
Hệ thống cũng đang chơi cùng, nhưng vì là hệ thống hiện đại, nên nó dễ dàng hiểu hết quy tắc và thuật toán của trò chơi, giải được nhanh chóng. Nó vừa quay lại đã thấy Chu Thanh Lang đứng ngay sau lưng Hạ Vãn Song, làm nó giật mình.
Hệ thống: [Song Song, nữ chính tới rồi! Đứng ngay sau cô đó.]
Hạ Vãn Song nghe vậy giật mình quay lại, quả nhiên thấy Chu Thanh Lang đang đứng yên lặng phía sau mình.
“Lang Lang, sao em ra đây?”
“Em thấy chị tắm lâu quá…”
“Cái này gọi là Spider Solitaire, là một trò chơi. Em hiểu không?”
Chu Thanh Lang thật ra cũng đang thử đoán quy luật, nhưng vẫn chưa rõ lắm nên lắc đầu.
“Đây là bài, xếp từ 1 đến 10 rồi J, Q, K. Phải xếp theo thứ tự, cùng màu mới kéo đi được.”
Hạ Vãn Song thấy mình nói hơi nhiều, sợ cô không hiểu.
“Chị chơi gần xong rồi, lát nữa mở chế độ dễ cho em chơi thử.”
Lâu rồi không chơi, nhưng may là vẫn còn nhớ cách chơi. Sau khi thắng ván bài, nàng bật chế độ dễ, chỉ có một màu bài rồi nhường chỗ cho Chu Thanh Lang chơi, hướng dẫn sơ qua.
Khi thấy Chu Thanh Lang bắt đầu chơi được, Hạ Vãn Song liền đi rót nước cho cô. Trong nhà không có nước ngọt hay sữa, chỉ có nước lọc thôi.
“Chị đi giặt cái áo lúc nãy cho em, em cứ chơi đi nha.”
Áo của Chu Thanh Lang đã ngâm từ lâu nên giặt cũng không quá vất vả, quần áo mùa hè lại mỏng nhẹ. Hạ Vãn Song giặt xong, mang thao đồ ra ban công để phơi.
“Để em giúp chị.”
10
0
2 tháng trước
9 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
