TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Hạ Vãn Song đồng ý ngay. Dù nàng là người không tin vào thần linh, nhưng vốn là giáo viên dạy Ngữ văn đọc tiểu thuyết cũng chẳng thiếu. Huống chi học sinh còn toàn nói nào là xuyên không, nào là thế giới võ hiệp. Với nàng chuyện này cũng không phải quá khó tin.

Hệ thống nói rằng một vài thế giới cấu trúc không ổn định, cần người vá lỗi. Nàng phải nhập vai những nhân vật có vai trò then chốt thúc đẩy cốt truyện thường là nữ phụ, tình địch của nữ chính.

Hạ Vãn Song không ngại. Từ nhỏ nàng đã từng tham gia kịch nói, diễn xuất không tệ, nhập vai là sở trường. Nhưng rồi hệ thống lại xảy ra trục trặc…

Lẽ ra nàng sẽ xuyên đến thành một nữ phụ 24 tuổi trùng tên với mình, theo đúng kịch bản mà làʍ t̠ìиɦ địch của nữ chính. Nhưng giờ nhìn lại thân thể này, không biết có đến mười tuổi hay chưa nữa…

Rắc rối thật.

Hệ thống: [Ký chủ ô ô ô… thật sự không được… sửa không nổi… cũng không liên lạc được nữa a a a.]

“Bảo bối, bình tĩnh. Giờ có muốn rút lui cũng không được rồi, phải không?”

Hệ thống: [Đúng vậy, không thể đăng xuất được. Xin lỗi ký chủ, đây là lỗi của tôi, tôi đã liên lụy đến cô rồi.] Hệ thống rất đau lòng. Nó rõ ràng làm đúng theo hướng dẫn, nhưng không biết đã xảy ra sai sót ở đâu. Lỗi xảy ra trong quá trình chuyển tiếp thời gian khiến Hạ Vãn Song bị đưa về thời thơ ấu của nguyên chủ. Ngoài phần dữ liệu còn giữ lại được, tất cả các kênh liên hệ khác đều bị phong tỏa.

“Vậy có nghĩa là chúng ta sẽ phải ở lại đây… mãi mãi luôn sao?”

Hệ thống: [Tôi không chắc, nhưng nhiệm vụ vẫn phải tiếp tục. Có khả năng đến đúng điểm thời gian dự kiến thì chúng ta sẽ được rời đi.]

“Là lúc 24 tuổi?”

Hệ thống: [Đúng vậy.]

“Hiện tại nguyên chủ bao nhiêu tuổi?”

Hệ thống: [Sắp 10 tuổi…]

“Hừm… vậy thì cũng chỉ hơn mười năm thôi, không có gì to tát.”

Hạ Vãn Song cũng không quá bận tâm. Dù sao thì cũng xem như nàng được sống lại, thêm một cơ hội để tồn tại.

Hệ thống: [Ký chủ, xin lỗi cô thật nhiều ô ô ô…]

Ban đầu chỉ cần mất vài tháng, giờ lại bị kéo dài thành mười mấy năm. Hệ thống tự trách nặng nề, lại càng tuyệt vọng vì không thể kết nối với trung tâm.

“Không sao cả. Chỗ cậu có bản tóm tắt nào không? Đưa cho tôi một bản. Hoặc ký ức của đứa trẻ này cũng được, để tôi sắp xếp lại.”

Hạ Vãn Song là người làm việc có trình tự, từ nhỏ đã từng trải, nên lúc nào cũng giữ được bình tĩnh.

Hệ thống: [Có có! May mà còn giữ được phần lớn dữ liệu, tôi sẽ truyền cho cô. Một lát nữa ký ức của cô có thể hơi lộn xộn một chút, cô chuẩn bị nhé?]

“Được rồi, bắt đầu đi.”

16

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.