TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Chân trời cuồn cuộn mây đen, sấm chớp đì đùng như muốn làm nổ tung cả đất trời. Mưa như trút nước, hạt mưa nhỏ mà sắc, rơi xuống mu bàn tay, mang theo chút đau rát.

Hạ Vãn Song vội đóng cửa sổ lại để mưa không tạt vào trong nhà. Nhìn mu bàn tay bị mưa hắt trúng, nàng khẽ trầm ngâm.

Hệ thống: [Ký chủ ơi…]

Hệ thống: [Xin lỗi, hình như tôi đã phán đoán sai rồi…]

“Có thể quay lại điểm bắt đầu không?”

Hệ thống: [Không được rồi, hiện tại dữ liệu của tôi đã loạn hết cả, không tìm thấy điểm bắt đầu nữa, cũng không thể kết nối được với cấp trên.]

“Nói cách khác, chúng ta mất liên lạc?”

Hệ thống: [Có thể nói như vậy… ký chủ ơi, giờ chúng ta phải làm sao đây?]

“Cậu mới là hệ thống mà?”

Hệ thống: [Nhưng mà tôi chỉ là hệ thống mới vào nghề thôi…]

Nghe tiếng nức nở trong đầu, Hạ Vãn Song cũng cạn lời không biết nói gì thêm.

“Ai mà chẳng là người mới.”

Chính nàng cũng vậy còn gì.

Hệ thống: [Để tôi thử lại lần nữa xem sao.]

Tiếng hệ thống trong đầu đột nhiên biến mất. Hạ Vãn Song đoán chắc nó đang bận xử lý gì đó nên cũng không nghĩ nhiều. Nàng thở dài một hơi, ngả người xuống giường, mắt nhìn chằm chằm vào mạng nhện trên trần nhà, cảm thấy hơi đau đầu.

Nàng là Hạ Vãn Song, nữ, hai mươi tám tuổi, người Hán. Từ nhỏ đã là thành viên gương mẫu trong đội nghi thức trường học. Thi đỗ vào trường sư phạm, là đoàn viên tích cực, sau cùng còn vào Đảng. Vốn dĩ đáng ra sẽ sống cuộc đời bình thường của một giáo viên bình thường, nhưng rồi… cuộc đời ấy lại kết thúc quá sớm.

Khi còn ở trường, Hạ Vãn Song từng tận mắt chứng kiến một vụ bạo lực học đường. Nàng lớn tiếng ngăn cản, nhưng những kẻ đó vẫn không dừng tay, còn rất ngông cuồng. Hạ Vãn Song nhận ra đứa cầm đầu là con trai của một vị lãnh đạo trong ngành giáo dục. Nàng gọi điện báo bảo vệ, rồi tự mình lao vào can ngăn.

Khi ấy nàng đang đi giày cao gót, lúc xô đẩy đã bị ngã. Thấy cậu học sinh bị đánh đến thở thoi thóp, thậm chí có người còn cầm gậy gộc, nàng vội lao tới che chắn. Kết quả bị đánh trúng đầu, ngất đi tại chỗ.

Lúc tỉnh lại, nàng thấy mình trong bệnh viện, nhưng dưới hình thức linh hồn. Trên giường bệnh, là chính cơ thể nàng tim đã ngừng đập.

Cảm giác đó thật kỳ lạ. Bên cạnh còn xuất hiện những đốm sáng phát ra âm thanh kỳ quái.

Giọng nói tự xưng là “hệ thống” kia nói với nàng vì tinh thần xả thân cứu người của nàng đã thu hút sự chú ý của nó. Chỉ cần hoàn thành một số nhiệm vụ nhất định, nàng có thể có cơ hội sống lại một lần nữa.

14

0

2 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.