TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25

Một ngày luyện tập nhanh chóng trôi qua, để Du Oanh được nghỉ ngơi nhiều hơn một chút, Tả Hoan đã đích thân giám sát tiến độ vũ đạo của họ.

Đám người Tằng Kỳ Kỳ ngoan ngoãn như ba con chim cút, không dám than phiền nửa lời. Đến tối, sau một ngày luyện tập nghiêm túc, phần hát và nhảy của họ cuối cùng cũng tạm coi là ổn.

Để giữ cân nặng nên đến tối sẽ có những thực tập sinh không ăn cơm. Du Oanh cũng vậy, buổi tối cô ấy chỉ ăn trái cây.

Còn Tả Hoan thì ba bữa một ngày đều ăn đúng giờ, buổi tối khi cô từ nhà ăn trở về đã mang cho Du Oanh hai quả trứng gà nóng.

“Lăn lên mặt đi.”

“Cảm ơn.”

Du Oanh vừa nhận quả trứng vừa nhỏ giọng cảm ơn.

Sau khi Tả Hoan đưa trứng xong liền quay sang ngắm cây sen đá nhỏ của mình, lúc nghỉ ngơi cô luôn thích ngồi ngẩn ngơ nhìn cây sen đá trong phòng tập. Đương nhiên, đây chỉ là ngoài mặt, thực tế ý thức của Tả Hoan vẫn luôn thông qua 007 để lướt sóng cổ phiếu trên mạng.

Số vốn 007 xin từ hệ thống tổng cộng là 50.000.000, sau khi kiểm tra thị trường chứng khoán một thời gian dài, Tả Hoan đã dùng toàn bộ số tiền để mua một mã cổ phiếu mà theo 007 thấy thì xu hướng không mấy khả quan.

Giá của mã cổ phiếu đó liên tục giảm, đến hôm nay đã xuống dưới một tệ, cứ theo đà này, công ty đó sẽ sớm bị hủy niêm yết.

007 về cơ bản đã không còn hy vọng gì vào mã cổ phiếu này nữa, liên tục khuyên Tả Hoan bán tháo với giá thấp, như vậy ít nhiều cũng có thể gỡ gạc lại một chút.

Tả Hoan không giải thích nhiều, nhưng cũng không có ý định bán đi.

...

Lúc Tả Hoan đang xuất thần, Du Oanh ở bên cạnh len lén nhìn trộm cô.

Đại tiểu thư không thích cười, đôi khi cười cũng chỉ là cười nhẹ, trông giống kiểu người cao ngạo khó gần.

Trước đây cô ấy cũng nghĩ vậy, nhưng bây giờ sau một tuần ngắn ngủi ở chung, Du Oanh đã không còn nghĩ như trước.

Tả Hoan sẽ đuổi bọn côn đồ ở trung tâm thương mại giúp cô ấy, sẽ nỗ lực luyện tập hát nhảy vì buổi công diễn, còn sẽ giúp cô ấy tính thời gian chườm lạnh chườm nóng để mang túi đá và trứng gà nóng về.

Có lẽ Tả Hoan cũng đã đoán ra sự thật về vết thương của cô ấy, nhưng lại giữ lòng tự trọng cho cô ấy và không hỏi nhiều, thay vào đó là sự quan tâm vừa phải đúng mực...

Du Oanh sờ quả trứng ấm trong tay, hàng mi cụp xuống.

Thực ra, Tả Hoan thực sự rất dịu dàng và chu đáo.

Rất đáng tin...

Khiến người ta không nhịn được muốn dựa dẫm.

...

Tả Hoan nhanh chóng rút ý thức trở lại, cô cùng Du Oanh và đám người Tằng Kỳ Kỳ tập lại cả bài trong phòng tập thêm vài lần nữa. Trong quá trình tổng duyệt, một nhân viên của ekip chương trình đi vào gọi Tả Hoan, nói rằng ở hậu trường có điện thoại cần cô nghe.

Tả Hoan đã nộp điện thoại từ mấy ngày trước, lúc nộp Đỗ Thanh Sơn còn hơi không dám tin.

Tả Hoan cũng không giải thích nhiều.

Cô đi cùng nhân viên ra ngoài, buổi tổng duyệt trong phòng tập cũng bị gián đoạn.

Gần như ngay khi Tả Hoan vừa rời khỏi phòng tập, Tằng Kỳ Kỳ lập tức đi đến bên cạnh Du Oanh.

Vì e ngại camera trong phòng tập, mặt ả không có biểu hiện khác thường, chỉ đến gần Du Oanh, nghiến răng hung hăng nói một câu.

“Ra đây với tao.”

Khi Tằng Kỳ Kỳ nhìn thấy Tả Hoan mang trứng về cho Du Oanh chườm mặt, trong lòng ả bắt đầu thấp thỏm không yên.

Cả tòa nhà gần như đều có camera, để chắc ăn, ả đã dẫn Du Oanh ra khỏi tòa nhà và đi đến bên hồ nhân tạo mới dừng lại.

Ả tức tối gào lên chất vấn Du Oanh: “Có phải mày đã nói chuyện tao đánh mày cho Tả Hoan biết rồi không?”

“Tôi không có.” Du Oanh lắc đầu.

“Mày còn nói không có! Hôm nay Tả Hoan cứ nhìn chằm chằm ba đứa tao nhảy, rõ ràng là cố tình gây sự với tao.”

Hành động phủ nhận của Du Oanh càng khiến lửa giận trong lòng Tằng Kỳ Kỳ bùng lên dữ dội hơn, ả đẩy Du Oanh một cái: “Hay lắm Du Oanh, tao đúng là đã xem thường mày, bây giờ mày leo lên được cành cao Tả Hoan này đúng là giỏi thật. Mày tưởng loại đại tiểu thư cao cao tại thượng như cô ta sẽ thật lòng coi mày là bạn sao?”

Du Oanh bị đẩy lùi lại một bước nhỏ, nghe thấy lời của Tằng Kỳ Kỳ, ánh mắt tối sầm lại trong giây lát, không để ý rằng phía sau mình đã ở rất gần bờ hồ.

Còn Tằng Kỳ Kỳ vẫn đang điên cuồng xô đẩy Du Oanh.

Trong đêm tĩnh lặng, đột nhiên chỉ nghe thấy “tõm” một cái, Du Oanh đã bị đẩy xuống.

Du Oanh không biết bơi.

Cô ấy vùng vẫy chìm nghỉm trong nước và không ngừng kêu cứu.

Bây giờ trời đã tối mịt, gần đó không có ai.

Tằng Kỳ Kỳ cũng bị dọa, mặt trắng bệch.

Ả cũng không biết bơi.

Nhất thời, không rõ trong lòng nghĩ gì, trong cơn hoảng loạn, ả quay đầu bỏ chạy.

Bên phía Tả Hoan, sau khi nhận lại điện thoại từ chỗ đạo diễn, cô nhìn thấy tên người gọi đến là hai chữ Tả Yển, không khỏi nhíu mày.

3

0

1 tuần trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.