TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

Cô ngước nhìn dãy song sắt to cỡ ngón tay cái đang bao quanh chiếc l*иg. Đó là loại thép cứng thô ráp, gỉ sét vì thời gian. Cô bắt đầu tính toán khả năng bẻ cong chúng để thoát thân. Dựa vào công phu trước đây, cô chắc chắn có thể làm được!

Nghĩ là làm, cô không hề chần chừ, lập tức đưa tay nắm lấy hai thanh sắt gần nhau, chuẩn bị vận lực. Nhưng đúng lúc ấy, toàn thân cô cứng đờ.

Nội lực… đã biến mất!

Đan điền trống rỗng, hoàn toàn không còn chút nội khí nào lưu chuyển trong cơ thể. Trái tim cô thoáng lạnh toát. Chẳng lẽ cú ngã ấy đã khiến nội công cô tiêu tan hoàn toàn?!

Cô đưa tay lên ấn nhẹ vào giữa hai chân mày, đầu đau như búa bổ. Những chuyện không thể lý giải cứ nối tiếp nhau xuất hiện, khiến cô cảm thấy mình như vừa bị quẳng vào một cơn ác mộng dài vô tận.

Có vẻ như, ý định bẻ song sắt để thoát thân đã không còn khả thi. Cô đành đặt hi vọng vào gã đàn ông vạm vỡ đang bị ngất kia — trên người hắn hẳn phải có chìa khóa!

Lạc Thanh Vũ cúi xuống nhìn gã. Gã chỉ còn mặc đúng một chiếc khố nhăn nhúm, nhếch nhác. Chuyện này cũng không có gì lạ, điều kỳ quái là — gã lại búi tóc theo kiểu chỉ thấy ở thời cổ đại!

Từ lúc tỉnh lại đến giờ, mọi chuyện xảy ra đều quá mức quỷ dị. Những hành động phản xạ vừa rồi của cô hoàn toàn là theo bản năng. Trên thực tế, từ lúc mở mắt đến giờ, chưa đến nửa phút trôi qua!

Cô hít sâu một hơi, tự nhủ bản thân phải bình tĩnh. Lúc này, cô đã hoàn toàn gạt bỏ khả năng mình đang tham gia một bộ phim cổ trang. Khu vực xung quanh quá hoang vắng, trừ gã đàn ông kia ra, không hề có bất kỳ ai xuất hiện — càng đừng nói đến máy quay hay đoàn làm phim.

Hơn nữa, không một đạo diễn nào lại dám nhốt người thật vào trong l*иg sắt rồi quay phim mà chưa có sự đồng ý của họ…

Vậy thì, chỉ còn một khả năng duy nhất.

Cô đã rơi vào tình huống cẩu huyết nhất trên đời, là điều cô từng cho là hoang đường nhất: xuyên không!

Theo phản xạ, cô lại kiểm tra kỹ cơ thể mình một lần nữa — càng khiến cô thêm chắc chắn.

Thân thể này gầy đến trơ xương, chẳng có chút đường cong nào đáng kể. Nhưng sờ vào lại cảm thấy rất chắc nịch, rắn rỏi. Khi cô ngẩng bàn tay lên xem, độ cứng của những vết chai trên da cho thấy đây là thân thể từng quen với việc bò sát, di chuyển bằng cả tứ chi…

Trời ơi, rốt cuộc cô đã xuyên vào cái thân xác quỷ quái gì thế này?!

Ánh mắt cô dừng lại ở ổ khóa lớn treo ở cửa l*иg sắt. Dù nhìn thô sơ và cồng kềnh, nhưng kiểu dáng lại rất lạ — cô chưa từng thấy qua loại nào giống vậy.

Tất nhiên, thứ này chắc chắn rất kiên cố. Với tay không, cô không thể phá khóa.

Cô cúi đầu kiểm tra lại gã đàn ông ngất xỉu. Trên người gã không hề có chìa khóa hay bất kỳ vật gì đáng giá.

Chẳng lẽ… gã chỉ là người canh giữ, còn chìa khóa thì do người khác giữ?

Đúng lúc ấy, ánh mắt cô dừng lại trên cây trâm dài đang cài trên búi tóc của gã. Ánh mắt lóe lên — không do dự, cô rút cây trâm ra.

Cô nhanh chóng tiến tới ổ khóa.

Là một đặc công được huấn luyện bài bản, kỹ năng mở khóa là một trong những điểm mạnh nhất của cô. Đừng nói loại khóa thô sơ này, đến cả khóa mã phức tạp cô cũng từng phá được dễ như trở bàn tay.

Chỉ là… cái khóa này được treo khá cao, mà thân thể hiện tại của cô lại nhỏ con, lại thêm đang bị thương. Việc đứng vững đã khó, với lên càng chật vật hơn.

Cô kiễng chân hết mức, dùng đầu nhọn của cây trâm thọc vào ổ khóa, ngón tay linh hoạt cảm nhận kết cấu bên trong.

Chỉ cần dò đúng điểm then chốt, cô sẽ đẩy bật được ổ khóa ra — mọi thứ chỉ còn là vấn đề thời gian.

Đúng lúc ấy, từ nơi xa vọng lại một tiếng sói tru kéo dài và thê lương, xé toạc màn đêm tĩnh mịch.

Ngón tay cô khẽ run lên, bàn chân đang đặt trên hòn đá lót bên dưới cũng trượt theo. Mất điểm tựa, cô đành phải nhảy xuống, tạm thời từ bỏ ý định mở khóa.

6

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.