TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37: Tình yêu vườn trường (37)

Bùi Sơ cắn vỡ viên kẹo trong miệng, cởϊ áσ khoác ném cho Hứa Ngôn Đàm đang đứng cạnh. Khi hắn bước đến vạch xuất phát, tình cờ gặp lại đối thủ vừa rồi.

Trên sân vận động, tiếng cổ vũ, hò hét lẫn lời thách thức đan xen, vô cùng náo nhiệt. Người kia dường như nói gì đó với Bùi Sơ, nhưng hắn không nghe rõ, chỉ thấy nụ cười không mấy thiện cảm và ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng của người đó.

Bùi Sơ nhai vụn kẹo trong miệng, lười biếng khẽ cụp mắt, trong lòng cảm thấy đám trẻ con tuổi này thật phiền phức.

Tiếng súng nổ vang lên rất nhanh, một tiếng “đoàng” vang vọng giữa bầu trời quang đãng, để lại một làn khói xanh mỏng. Hàng trong hàng ngoài lộn xộn, một đám thiếu niên lao vυ"t đi. Có người chạy rất nhanh, dẫn đầu từ đầu đến cuối, cũng có người không vội vã, giữ tốc độ đều đặn.

Bùi Sơ vẫn thong dong như thường, trong khi thiếu niên trường khác đã vọt lên trước, nhưng cũng không vì khởi đầu quá mạnh mà bị hụt hơi về sau.

"Dư thiếu gia cố lên! Trộn gỏi mấy tên ở Bác Dụ đi."

Từ đám đông vang lên một tiếng cổ vũ đầy hưng phấn, bên đường đua còn có một nhóm cổ động viên vẫy cờ hò hét, khí thế và sự hoành tráng áp đảo hẳn so với các trường khác.

Dư gia... Bùi Sơ lướt qua cái tên này trong đầu, rồi mới nhớ ra đối phương chắc là Dư Quý của trường Thái Bách, gia thế không phải dạng vừa, ngay cả Mạc gia cũng không muốn dây vào, dù sao trong gia tộc có dính líu đến giới xã hội đen.

Nói trắng ra, đây là một cậu ấm của hắc đạo, đại ca trường Thái Bách.

Dù là vậy, Bùi Sơ cũng chẳng để đối phương vào mắt. Bên kia, Thi Khải vừa hoàn thành một nội dung thi đấu, chạy lại cùng Hứa Ngôn Đàm cổ vũ hắn. Nghe thấy lời khıêυ khí©h từ trường Thái Bách, Hứa Ngôn Đàm không vui, cũng hét lên một câu: “Anh Huyên cố lên! Cho Thái Bách biết ai mới là ông nội nó.”

Khi Bùi Sơ nghe thấy câu này, không nhịn được bật cười khẽ trong cổ họng, cũng rất nể mặt mà gật đầu, dần tăng tốc độ.

Khi chặng 5000 mét chỉ còn lại 2000 mét, một số người bắt đầu kiệt sức, dần dần tụt lại phía sau. Bùi Sơ lúc đầu không có gì nổi bật, nhưng khi từng người một bị hắn vượt qua, mọi người mới nhận ra rằng hơi thở hắn vẫn đều đặn, dáng chạy nhẹ nhàng.

Chạy lâu như vậy rồi, nhưng trông hắn vẫn chẳng khác gì lúc mới xuất phát.

Bùi Sơ nhanh chóng đuổi kịp Dư Quý, người đang dẫn đầu.

Đối phương hơi thở dốc, tốc độ chậm lại đôi chút, nhưng thể lực vẫn còn dồi dào. Nhìn thấy Bùi Sơ bắt kịp mình, hắn quay đầu, kéo khóe môi lên một nụ cười lạnh, buông một câu: “Hừ, đồ bỏ đi.”

Nói xong, hắn lại tăng tốc, kéo giãn khoảng cách với Bùi Sơ.

Bùi Sơ khựng lại, cảm thấy tên nhóc này thật ngông cuồng, cùng là đại ca trường học, ai coi thường ai chứ? Hắn vẫn giữ vẻ thản nhiên, tiếp tục đuổi theo, bất kể Dư Quý có tăng tốc thế nào, hắn luôn duy trì một khoảng cách đủ để vượt qua bất cứ lúc nào.

Nhìn từ ngoài vào, trông giống như Bùi Sơ cố ý ép sát Dư Quý mà chạy.

Khi chỉ còn 800 mét cuối cùng, hai người vẫn giằng co, các đối thủ phía sau đã bị họ bỏ lại một quãng xa. Tiếng cổ vũ từ hai trường cũng ngày càng lớn, mơ hồ mang theo chút căng thẳng.

Gần tới đích, Bùi Sơ quyết định vượt lên, lúc lướt qua Dư Quý, hắn nghiêng đầu ném lại một câu với giọng điệu thong dong, mang theo ý cười nhẹ: “Sắp thua hai trận rồi nhỉ, đồ bỏ đi.”

Giọng nói của Bùi Sơ chậm rãi, mang theo vài phần mềm mại, nhưng rơi vào tai lại khiến người ta ngứa ngáy, dễ dàng khơi dậy cơn giận trong lòng.

Dư Quý cắn răng, không cam lòng, bỗng nhiên loạng choạng, như thể không chạy vững, đột ngột va thẳng vào Bùi Sơ.

Từ đám đông vang lên tiếng chửi rủa, kèm theo vài tiếng hét nhắc nhở hắn cẩn thận. Bùi Sơ nhíu mày, cảm thấy tên này chơi bẩn. Hắn nghiêng người, vòng ra sau Dư Quý, sau đó nhẹ nhàng ấn vai hắn xuống, chỉ khẽ dùng lực, đã khiến hắn ngã phịch xuống đất.

Bùi Sơ bật cười, giọng nói pha chút chế giễu: “Nếu đã không chạy nổi thì ngồi xuống nghỉ chút đi.”

Động tác của hắn rất kín đáo, người ngoài nhìn vào chỉ thấy Dư Quý tự đâm vào khoảng không, mất đà rồi ngã nhào.

Lấy đạo của người để trị người, với thân phận phản diện, Bùi Sơ làm điều này vô cùng thuận tay. Sau khi giải quyết xong, hắn không nhanh không chậm hoàn thành cú nước rút cuối cùng, giành vị trí quán quân cự ly 5000 mét.

6

0

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.