TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 39

"Từ lúc thuộc hạ của ông vào báo cáo."

"Nếu biết có khách quý như ngài đến, chúng tôi chắc chắn sẽ chiêu đãi bằng nghi lễ cao nhất." Joel chống bàn đứng dậy, "Không biết ngài đến đây lần này là vì chuyện gì?"

"Dĩ nhiên là vì cơ hội mà ông mang lại." Giọng người đàn ông mềm mỏng, hắn ta thốt ra lời nói, giống như con rắn độc trong vườn Eden quyến rũ Eve, "Ông đang do dự không biết có nên đồng ý với đề nghị của thuộc hạ, hợp tác với sự tồn tại thần bí kia không. Dĩ nhiên, nói là hợp tác, nhưng ông rõ hơn ai hết, thực chất chính là trở thành kẻ phụ thuộc. Bởi vì các người không có sức mạnh, mạng lưới quan hệ và thủ đoạn của Black Poker trước sức mạnh nghiền nát mọi thứ cũng chỉ như lâu đài cát trên bãi biển. Thực ra ông cũng không muốn tâm huyết của mình lại đi làm áo cưới cho người khác."

Ngón tay Joel đặt trên bàn khẽ run rẩy.

Đây là phản ứng khi bị nói trúng tim đen. Ánh mắt hắn ta nhìn người đàn ông kia đã thay đổi, nếu ban đầu là kiêng dè, thì hiện tại còn thêm cả nỗi sợ hãi vì bị nhìn thấu.

"Ngài, ý của ngài là..."

"Ta sẽ cho ông cơ hội này, nhưng ta muốn ông..." Kẻ thần bí cười cười, "Gϊếŧ chết Lann."

Chân Joel lập tức mềm nhũn, hắn ta ngã phịch xuống đất.

Vậy ngài chẳng thà trực tiếp gϊếŧ tôi đi còn hơn.

"Dĩ nhiên, ta sẽ cung cấp sự trợ giúp cho ông."

Joel không nói gì, nhìn chằm chằm người đàn ông kia, một lúc lâu sau mới cười khổ nói: "Xem ra tôi đã bị cuốn vào một âm mưu không thể lường được rồi? Chuyện của thế giới thần bí các người, thật sự cần những người thường như chúng tôi làm con tốt thí sao?"

"Ồ? Ông muốn biết sao?" Người đàn ông cười ôn hòa, dường như chỉ cần Joel hỏi, hắn ta sẽ trả lời.

Joel sáng suốt lựa chọn im lặng.

"Vậy làm phiền ông nghĩ cách đi. Ta tên là Amos, tin rằng sau này chúng ta sẽ còn qua lại một thời gian."

"Vâng, được." Joel mặt đầy mồ hôi lạnh.

Trong phòng đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại. Joel như được cứu mạng, như được đại xá, hai mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào hành động của Amos, đồng thời ngón tay bất giác từ từ tiến lại gần túi mình. Chỉ cần lấy được điện thoại di động, chỉ cần cầu cứu được bên ngoài…

"Xin lỗi, là điện thoại di động của ta reo." Amos móc điện thoại di động của mình ra, bắt máy, "A lô? Thưa Giáo chủ Đại nhân phải không ạ, vâng vâng, con đang ở đây..."

Hắn ta liếc nhìn Joel, bóng dáng đột nhiên biến mất tại chỗ.

1

0

1 tháng trước

11 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.