TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 39
Chương 38

"Thần minh và đám tín đồ cuồng tín kia còn chưa đủ sao?" Karens khó hiểu.

"Không đủ! Thần minh sẽ không dễ dàng ra tay, bọn họ căn bản không quan tâm đến nhân loại, huống chi nếu vị thần đó thực sự bị hạn chế như cậu nói." Thủ lĩnh dường như chìm vào một ký ức nào đó, vẻ mặt dần trở nên dữ tợn, pha trộn giữa sự khao khát và nỗi sợ hãi đã khắc sâu vào xương tủy.

"Karens à, con của ta, ta sống lâu hơn cậu 20 năm, bởi vậy ta biết những thực thể khủng bố thực sự của các tổ chức đó là gì... Bọn họ mới là những kẻ thực sự nắm giữ ý chí của thần, là những kẻ đại diện cho thần ở nhân gian, được thần ban phước cho sức mạnh vô thượng, với tín ngưỡng tuyệt đối kiên định và sự điên cuồng âm ỉ cháy bỏng. Chỉ cần cậu từng gặp qua loại tồn tại này một lần, cậu sẽ tuyệt đối không muốn đối đầu với bọn họ."

Karens không nhịn được nuốt nước bọt: "Bọn họ là...?"

"Chúng ta thường gọi loại tồn tại này là... Môn Đồ!"

Karens rời khỏi văn phòng thủ lĩnh. Joel, Sếp của Black Poker, không nhịn được cầm lấy tập tài liệu kia xem lại, hành động cầm lên rồi lại đặt xuống vô tình để lộ sự do dự trong nội tâm hắn ta.

Hắn ta không biết có nên đánh cược một phen này không. Hợp tác với những thực thể đó vừa là kỳ ngộ cũng vừa là nguy cơ, chỉ một chút sơ sẩy cũng có thể khiến tất cả những gì hiện có tan thành hư ảo. Bài học đau thương từ ‘Green Horse’ 5 năm trước đến nay vẫn còn hiện rõ mồn một.

"Suy nghĩ thế nào rồi?"

Lúc này, một giọng nói xa lạ đột nhiên vang lên bên tai Joel, khoảng cách gần trong gang tấc.

Da gà trên cánh tay Joel lập tức nổi lên, hắn ta sợ đến mức hét lên một tiếng, cả người lẫn ghế ngã ra đất tạo thành tiếng động lớn, đồng thời cánh tay vung loạn xạ trên mặt bàn, hai mắt nhìn chằm chằm vào kẻ đột nhiên xuất hiện trong văn phòng.

Người đó có mái tóc đen dài ngang vai, mắt đen, khuôn mặt tinh xảo, trên mặt nở nụ cười, nhưng lại không hề có chút cảm giác thân thiện nào, giống như một con rối đeo mặt nạ cười, tràn ngập một cảm giác quái dị phi nhân.

Người đó ôn hòa nói: "Tìm được vị trí khẩu súng lục rồi sao? Gây ra tiếng động lớn đúng là cách làm thông minh, nhưng đáng tiếc, vệ sĩ bên ngoài e là không nghe thấy đâu."

Joel nuốt nước bọt, hắn ta theo bản năng nắm chặt nguồn sức mạnh duy nhất trong tay – một khẩu súng lục ổ xoay, nhưng rất nhanh hắn ta lại thả lỏng tay, cười khổ hỏi: "Ngài vào đây từ khi nào?"

0

0

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.