TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 11: Ma Đan Lộ Diện

Sau khi ăn uống no nê tại Thất Tửu Các, ba người Lạc Thần, Hàn Thiên và Hạ Hạ dạo quanh phố phường cho đến khi trăng lên giữa trời. Phồn hoa phố thị dần lùi xa, mỗi người trở về phòng mình trong tông môn.

Về đến phòng, Lạc Thần liền lên giường ngồi xếp bằng vận khí tu luyện. Trong đầu cậu hiện lên từng dòng công pháp đã ghi nhớ ở trong hang động.

Lạc Thần dần chìm vào tâm thức tu luyện, mồ hôi dần nổi hạt rơi xuống. Bên ngoài các sợi hỗn nguyên khí nhỏ hơn cả sợi tơ, từ khắp nơi bay đến dung nhập vào cơ thể cậu. Tuy nhiên rất mỏng manh và ít ỏi.

Trong tâm thức Lạc Thần suy nghĩ.

— Là hỗn nguyên khí, từ đâu đến? Cách thức hấp thu sao lại giống hệt với lúc ta tu luyện đan điền dung nạp linh khí."

Khi tu luyện theo công pháp này, Lạc Thần cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt so với phương pháp gia gia dạy cho mình.

Điều đó cũng dễ hiểu, bởi lão Triệu năm xưa vốn không thể giải được hết toàn bộ ý nghĩa trong quyển sách đó.

Đang chìm sâu vào tâm thức tu luyện, Lạc Thần chợt cảm nhận được một làn khí dao động bất thường bên ngoài. Thần sắc cậu liền biến đổi, lập tức mở hai mắt, thu công lại, phóng người ra ngoài cửa sổ, nhảy vọt lên mái nhà.

Trước mắt, cậu nhìn thấy bóng người trang phục màu đen, đang lướt nhanh trên các mái ngói, thân pháp cực kỳ linh hoạt. Khoảng cách giữa cậu và người đó chừng hơn chục mái nhà.

Cậu lập tức thi triển Ảnh Dực Khinh Phi đuổi theo (là chiêu thứ nhất trong bộ thân pháp Ảnh Dực Vô Song).

— Nhanh quá! Kim Đan cảnh ư? Không đúng, ta không nhìn ra được chính xác.

Lạc Thần vừa đuổi vừa nghĩ.

Dù bộ pháp của cậu thuộc loại thân pháp thượng thừa ở Lục Châu, nhưng chênh lệch cảnh giới quá lớn, chung quy vẫn khó đuổi kịp.

Bóng dáng người áo đen dần bỏ xa Lạc Thần rồi biến mất vào khu rừng phía nam bên ngoài tông môn.

Không cam tâm, Lạc Thần quyết tìm cho ra kẻ này. Cậu liền phóng thẳng vào rừng, lướt trên các nhánh cây cố gắng tìm kiếm nhưng không thấy.

Bất chợt, cậu liền phát hiện phía trước có một nhóm người, không rõ khí tức, tất cả đều che mặt, trùng hợp thay, trang phục của những người này đều màu đen.

Cậu định lao tới thì bỗng bị ai đó nắm lấy cánh tay kéo lại, ép cậu vào gốc cây lớn bịt miệng lại.

Cậu chưa kịp vùng lên phản kháng lại thì người này liền lên tiếng.

— Suỵt, là ta.

Giọng nữ quen thuộc, cậu liền nhận ra là nữ chấp sự bên cạnh Lý Thanh Dật. Lạc Thần có chút bất ngờ.

— Đại tỷ?

Nữ chấp sự lập tức ra hiệu cho Lạc Thần im lặng, hướng mắt quan sát đám người phía bên kia.

Lạc Thần hiểu ý liền không nói gì, bình tĩnh định hình lại mọi thứ xung quanh, cậu chợt nhận ra khuỷu tay của mình đang tỳ lên ngực của đại tỷ, cậu bối rối cố rút tay ra.

Không khí lúc này có chút kỳ quặc.

Nữ chấp sự cảm nhận được liền lùi ra khỏi cậu nửa bước, nhíu mày, ánh mắt sắc như dao lườm cậu, vươn tay lên định tát cho Lạc Thần một cái thì dừng lại, do sợ làm ầm ĩ sẽ bị đám người kia phát hiện.

Lạc Thần luống cuống xua tay, vội nói.

— Ta... không cố ý.

Nữ chấp sự hừ nhẹ một tiếng liền tiếp tục quan sát đám người kia.

Phía bên kia, đám người áo đen bận rộn vận chuyển, sắp xếp các rương hàng hóa không rõ là gì, trong rương đầy ắp những viên hình tròn màu đen, to bằng ngón tay cái.

Có hai người đứng một bên quan sát đám người đó và trò chuyện với nhau, không rõ tu vi của hai người này.

Lạc Thần và nữ chấp sự cũng không nhận diện được cảnh giới của họ, chỉ cảm nhận được khí tức đen tối ô uế và rất mạnh.

Một tên trong đó lên tiếng.

— Lần này nghe nói chất lượng tốt hơn lần trước hai phần.

Tên còn lại bước tới bốc một nắm đầy tay đưa lên ngửi.

— Có vẻ là vậy, lần này các ngươi di chuyển cẩn thận, các tông môn bắt đầu điều tra về sự xuất hiện của thứ này rồi.

Tên kia gật đầu liền nói.

— Chỉ cần chút thời gian nữa, những viên Ma Đan này sẽ giúp chúng ta thống trị Lục Châu.

Nói xong hắn hướng mặt về phía Lạc Thần và nữ chấp sự đang ẩn nấp ở phía xa.

— Vậy còn hai con chuột nhắt đang ở kia ngươi định xử lý thế nào?

Tên đó vừa dứt lời, mắt của Lạc Thần và nữ chấp sự trừng to, tim cả 2 như thắt lại.

— Chạy nhanh!

Lập tức nữ chấp sự kéo lấy tay Lạc Thần, cả hai dùng hết sức bình sinh của bản thân thi triển bộ pháp bỏ chạy.

Lúc này ở chỗ bọn người kia, tên kia nói.

— Không cần phí sức, lũ chuột không đáng bận tâm, vận chuyển thứ này quan trọng hơn.

Nói xong, cả đám người áo đen tản đi mất tăm vào rừng sâu.

Cám ơn các bạn đã đọc!

5

0

3 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.