TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Minh Thành.

Ôn Lê đã sống mười bảy năm trời mới biết mình không phải trẻ mồ côi.

Cha ruột cô không những không qua đời trong tai nạn như lời đồn mà còn là một quan chức quyền thế ở kinh thành. Chiếc xe sang đến đón cô trở về gia đình giàu có ấy hiện đang đậu ngay trước ngõ.

Hàng xóm láng giềng đổ ra xem, náo nhiệt cả một đoạn đường.

“Nhà họ Ôn thiếu nợ con bé này bao năm nay, nếu còn chút lương tâm thì sau này phải đối xử cho tử tế vào đấy.”

Trong sân, một bà lão đối mặt với một người phụ nữ ăn mặc sang trọng.

Người phụ nữ xách túi hàng hiệu, một tay che mũi không ngừng phẩy phẩy như sợ hít phải luồng khí bẩn, khuôn mặt được chăm chút kỹ lưỡng lộ rõ vẻ khó chịu, căn bản không thèm để ý đến lời bà lão.

“Phải bảo cha nó đưa thẳng đến bệnh viện lớn chữa bệnh cho nó.”

Nghe vậy, người phụ nữ ấy không kiên nhẫn đưa mắt nhìn về góc sân, nơi có một cô gái đang ôm chiếc chậu nhựa sứt mẻ đứng trước chuồng gà tre.

Từ lúc bà ta bước vào, cô gái chỉ mải chăm lũ gà, hoàn toàn không ngó ngàng đến bên này. Tựa như sự xuất hiện của bà ta chẳng liên quan gì đến mình.

Dẫu cho bà ta mới xuất hiện chưa đầy hai phút.

Nhưng đáng lý ra, cô phải chờ sẵn ở cửa, nước mắt rưng rưng, cảm kích nghẹn ngào. Chỉ mong xe vừa dừng là lập tức chạy ngay theo bà ta trở về chốn phú quý, hưởng cuộc sống sung sướиɠ chứ?

Vậy mà biểu hiện hiện tại lại hoàn toàn trái ngược với những gì bà ta tưởng tượng.

Ôn Lê bốc nốt nắm thức ăn cho gà cuối cùng, điêu luyện rải vào chuồng rồi tiện tay ném cái chậu xuống đất.

Một tiếng vỡ giòn tan vang lên, chiếc chậu vốn đã sứt mẻ giờ lại càng tan tành hơn.

Cô chính là ném vỡ như thế đấy.

Phủi sạch tay rồi đút vào túi quần một cách thản nhiên, lúc này cô gái mới rảnh quay đầu nhìn về phía họ.

Trên gương mặt vô cảm lộ rõ vẻ bệnh tật.

Làn da trắng bệch càng thêm nhợt nhạt, thiếu sức sống nghiêm trọng.

Bà lão vẫn còn đang cằn nhằn thêm vài câu.

Người phụ nữ kia mất kiên nhẫn đáp lại qua loa: “Biết rồi, biết rồi.”

Vừa nói vừa chăm chú đánh giá cô gái từ đầu đến chân.

Cô hoàn toàn thừa hưởng nhan sắc khuynh thành của mẹ nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt, hiển nhiên tính cách cũng đối lập. Chỉ cần nhìn ánh mắt bình thản đến mức xa cách là đủ biết.

Áo phông trắng đơn giản, quần jean ống rộng, tóc buộc đuôi ngựa cao gọn gàng. Dưới lớp quần áo rộng thùng thình là cơ thể xanh xao gầy yếu vì bệnh tật.

Ấy vậy mà lại sở hữu một khuôn mặt cực kỳ có khí chất.

Nhìn qua trông cũng giống học sinh, nhưng hình ảnh ấy rõ ràng không trùng khớp với những gì chồng bà ta từng điều tra... một đứa con gái thường xuyên trốn học, bỏ nhà đi chơi và hay mất tích.

3

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.