TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15: Nụ hôn chó cắn

Kẻ xâm lược đã rút lui, Vãn Châu còn thở hổn hển, gương mặt phủ lớp phấn đỏ hồng, đôi môi bị hôn đến sưng tấy đỏ lên còn bị rách nhẹ vô cùng kí©h thí©ɧ thị giác.

Cô cần bình tĩnh.

Sở Bắc Nghi ngồi quan sát Vãn Châu không rời, ánh mắt sâu thẳm thu gọn hình ảnh cô gái nhỏ, anh thầm liếʍ môi còn lấp lánh nước, trông như cô nhóc nhưng là thiếu nữ ngọt ngào.

Thiếu nữ này ở trên giường thì sẽ thế nào?

Sở Bắc Nghi không phải người tốt, ngay từ đầu là anh trêu chọc cô, thậm chí lúc này cũng như thế.

“Đã học được chưa?” bên môi Sở Bắc Nghi xuất hiện nụ cười mỏng đầy mị lực

Vãn Châu đưa tay quẹt môi, gương mặt ai oán nhìn Sở Bắc Nghi đang ngồi cười với thái độ dửng dưng, cô không trả lời câu hỏi của anh.

“Anh phải giữ lời.”

Sở Bắc Nghi nhún vai, sảng khoái đáp: “Tất nhiên.”

Vãn Châu chỉ hận không thể lặp tức đánh một đấm vào mặt Sở Bắc Nghi cho đỡ giận, cô không nghĩ hôn một cái của anh là đến mức độ này.

Nghĩ đến thôi mặt Vãn Châu đỏ hơn quả cà chua chín, cô phải tự khuyên bản thân, đó là Sở Bắc Nghi, không được có suy nghĩ lung tung, anh là kẻ tồi.

Sở Bắc Nghi… mềm quá, muốn thử nữa.

Vãn Châu… chỉ là chó cắn, chỉ là chó cắn.

“Tôi đợi tin tức của anh.”

Vãn Châu cuối cùng cũng lấy lại cảm xúc ổn định, nói xong cô đứng bật dậy không đợi Sở Bắc Nghi đáp cũng không nhìn sắc mặt của anh mà ôm túi xách bỏ chạy trước.

Sở Bắc Nghi buồn cười ngả lưng tựa vào ghế sô pha, ánh mắt hơi hạ xuống đưa tay sờ môi mình.

Trò đùa này hình như anh càng đùa càng hưng phấn không dừng lại được.

Có lỗi không nhỉ?

Sở Bắc Nghi tự hỏi nhưng cũng tự biết đáp án, anh là Sở Bắc Nghi cho nên sẽ không có chuyện anh thấy có lỗi.

Bất quá tới đó như cũ đền bù vài món trang sức vậy.

~

Mẹ Vãn cùng ba Vãn nhìn nhau chăm chăm rồi lại di chuyển về phía Vãn Châu không chớp mắt, thái độ kỳ quặc của Vãn Châu làm ba mẹ Vãn lo lắng.

Đột nhiên hai ngày nay Vãn Châu về nhà đều ở trong phòng siêng năng vẽ tranh, tham gia hội thảo ở trường nhiều hơn còn phụ giúp việc nhà.

Vãn Châu… bận rộn mới không nhớ đến chuyện nụ hôn chó cắn kia.

Ba mẹ Vãn… ai nhập đứa con này vậy?

“Tiểu Vãn, nếu áp lực chuyện học hành với bạn trai thì đừng lo lắng, ba mẹ không ép nữa.”

Vãn Châu nghe ba Vãn nói thì thở dài, cô cầm chiếc khăn tiếp tục lau cửa sổ trong nhà đến bóng loáng.

Cô nói: “Con định cuối tuần lên chùa.”

Một câu nói dọa ba mẹ Vãn xanh mét mặt mày, hai ông bà lặp tức kéo Vãn Châu ngồi xuống sô pha, mẹ Vãn đem ra dĩa trái cây, ba Vãn còn tận tay đút miếng táo cho cô.

“Tiểu Vãn, có gì nói với ba mẹ.”

Vãn Châu ăn miếng táo, vừa nhai vừa đáp: “Lên chùa để tịnh tâm, rất tốt cho tâm trạng.”

Hai ngày nay cứ rảnh là cô nhớ đến nụ hôn với Sở Bắc Nghi, cô sắp điên rồi nên muốn yên tĩnh đầu óc quên đi phiền muộn.

Ba mẹ Vãn ngồi hai bên Vãn Châu gần như choáng váng, ông bà còn nghĩ Vãn Châu áp lực việc học và tìm bạn trai, mẹ Vãn bóp tay bóp chân cho Vãn Châu, liên tục khuyên.

“Trên chùa sẽ không được ăn thịt, phải thức sớm, rất khổ cực.”

“Phải phải, từ nhỏ Tiểu Vãn thích nhất chỗ đông vui, trên chùa sẽ không còn chỗ vui chơi nữa.” ba Vãn bồi thêm

Vãn Châu đặt miếng táo xuống nghiêm trọng nói: “Ba mẹ, lên chùa là tu tâm dưỡng tính, sao hai người cứ nói những điều này, thật sự đắc tội thần phật.”

“...”

“Con quyết định rồi, hai người đừng cản con, con phải lên chùa.”

“...”

Ba mẹ Vãn nhìn Vãn Châu đứng dậy bỏ về phòng thì nhìn nhau một lúc lâu, sau đó ông bà lặp tức lấy điện thoại lên mạng tra, vì sao một người đang tốt muốn lên chùa.

Kết quả có rất nhiều, áp lực cuộc sống, chán nản hồng trần nên tìm đến nơi bình yên.

“Con gái của mình muốn đi tu sao?”

Vãn Châu… cô phải đi rửa nghiệp do Sở Bắc Nghi mang lại.

17

0

2 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.