0 chữ
Chương 9
Chương 9
Long Uyên: “...”
Cô lại phát điên cái gì nữa đây? Rõ ràng người chịu thiệt là anh mới đúng chứ?
Mặc dù có vết máu, nhưng nhìn kỹ thuật đó, đâu giống như lần đầu trải qua chuyện này?
Hơn nữa trên diễn đàn trường học đâu đâu cũng là tin tức đời tư của cô, nghe nói số đàn ông cô từng ngủ và từng ngủ với cô nếu dùng xe tải chở thì cũng quá tải, sớm đã dày dạn kinh nghiệm chiến trường, chắc là không ít lần đi phẫu thuật phục hồi chỗ đó rồi.
Cũng không biết có bị bệnh gì không!
Trước khi gặp Bạch Lạc Lạc, Long Uyên luôn là trai tân từ trong bụng mẹ, một lòng chuyên tâm vào việc học và quản lý quân sự.
Ngay cả sau khi yêu Bạch Lạc Lạc, trước khi kết hôn, anh cũng sẽ không vượt qua giới hạn, vậy thì làm sao có thể dựa vào một số cảm nhận để phán đoán sự thật giả của chuyện này?
Thành kiến đã ăn sâu bén rễ, bảo anh tin một người phụ nữ có đời tư hỗn loạn là trong trắng, thà bảo anh tin rằng tận thế sắp đến còn hơn!
Hệ thống lại chui ra, ngữ điệu đầy thương cảm: [Ký chủ, đây không phải là mơ!]
Mục Chân cũng nhận ra, vì mặt thật sự rất đau, cảm xúc dần dần tan vỡ, hai tay mạnh mẽ nắm lấy tóc, nội tâm giằng xé.
Gần như chỉ cần nghĩ đến chuyện vừa xảy ra là đã rợn tóc gáy, ghê tởm không chịu nổi.
Nhận ra điều gì đó, không nói hai lời, cô nhảy xuống giường, xông đến trước mặt Long Uyên, giơ tay tát thẳng vào gương mặt cương nghị tái nhợt kia một phát.
Vẫn chưa hả giận, cô dứt khoát dùng hai tay đánh liên tục, vừa đánh vừa chửi tục: “Mẹ kiếp! Đồ khốn nạn! tôi cho anh cương, tôi cho anh cương, tôi cho anh cương!"
Long Uyên giận dữ đến cực điểm, hàm răng nghiến chặt, đôi mắt đen sâu hun hút tràn ngập sát khí.
Thấy vậy, Mục Chân ra tay càng tàn nhẫn hơn.
Con mẹ nó, lại còn dám trừng mắt nhìn cô!
...
Rõ ràng trong lòng đã quyết định sẽ gϊếŧ chết Mục Vân Nhã rồi, vậy mà vừa chạm vào cô, anh đã hưng phấn, với chút tự chủ này, anh còn là chiến thần kiểu gì!
Hệ thống cúi đầu, nếu nói với ký chủ rằng hành động "nữ vương cưỡi cung" là tác động hai chiều, liệu anh có đấm nó không?
Thân hình yếu ớt này của nó không chịu nổi giày vò, vậy nên…
Nó lặng lẽ thắp một nén nhang cho người đàn ông, xin lỗi, tạm thời chỉ có thể để anh chịu thiệt thòi một chút vậy.
Lúc này, Long Uyên đã phẫn uất đến cực điểm, thậm chí trong lúc bị người phụ nữ liên tục đánh đập, anh tức đến mức ngất xỉu. Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, anh ngẩng đầu, nghiến răng căm hận nói với người phụ nữ: "Nếu không gϊếŧ cô, tôi thề không làm người!"
Dứt lời, cơ thể cường tráng như quả bóng bị chọc thủng, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
Cô lại phát điên cái gì nữa đây? Rõ ràng người chịu thiệt là anh mới đúng chứ?
Mặc dù có vết máu, nhưng nhìn kỹ thuật đó, đâu giống như lần đầu trải qua chuyện này?
Hơn nữa trên diễn đàn trường học đâu đâu cũng là tin tức đời tư của cô, nghe nói số đàn ông cô từng ngủ và từng ngủ với cô nếu dùng xe tải chở thì cũng quá tải, sớm đã dày dạn kinh nghiệm chiến trường, chắc là không ít lần đi phẫu thuật phục hồi chỗ đó rồi.
Cũng không biết có bị bệnh gì không!
Trước khi gặp Bạch Lạc Lạc, Long Uyên luôn là trai tân từ trong bụng mẹ, một lòng chuyên tâm vào việc học và quản lý quân sự.
Ngay cả sau khi yêu Bạch Lạc Lạc, trước khi kết hôn, anh cũng sẽ không vượt qua giới hạn, vậy thì làm sao có thể dựa vào một số cảm nhận để phán đoán sự thật giả của chuyện này?
Hệ thống lại chui ra, ngữ điệu đầy thương cảm: [Ký chủ, đây không phải là mơ!]
Mục Chân cũng nhận ra, vì mặt thật sự rất đau, cảm xúc dần dần tan vỡ, hai tay mạnh mẽ nắm lấy tóc, nội tâm giằng xé.
Gần như chỉ cần nghĩ đến chuyện vừa xảy ra là đã rợn tóc gáy, ghê tởm không chịu nổi.
Nhận ra điều gì đó, không nói hai lời, cô nhảy xuống giường, xông đến trước mặt Long Uyên, giơ tay tát thẳng vào gương mặt cương nghị tái nhợt kia một phát.
Vẫn chưa hả giận, cô dứt khoát dùng hai tay đánh liên tục, vừa đánh vừa chửi tục: “Mẹ kiếp! Đồ khốn nạn! tôi cho anh cương, tôi cho anh cương, tôi cho anh cương!"
Long Uyên giận dữ đến cực điểm, hàm răng nghiến chặt, đôi mắt đen sâu hun hút tràn ngập sát khí.
Con mẹ nó, lại còn dám trừng mắt nhìn cô!
...
Rõ ràng trong lòng đã quyết định sẽ gϊếŧ chết Mục Vân Nhã rồi, vậy mà vừa chạm vào cô, anh đã hưng phấn, với chút tự chủ này, anh còn là chiến thần kiểu gì!
Hệ thống cúi đầu, nếu nói với ký chủ rằng hành động "nữ vương cưỡi cung" là tác động hai chiều, liệu anh có đấm nó không?
Thân hình yếu ớt này của nó không chịu nổi giày vò, vậy nên…
Nó lặng lẽ thắp một nén nhang cho người đàn ông, xin lỗi, tạm thời chỉ có thể để anh chịu thiệt thòi một chút vậy.
Lúc này, Long Uyên đã phẫn uất đến cực điểm, thậm chí trong lúc bị người phụ nữ liên tục đánh đập, anh tức đến mức ngất xỉu. Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, anh ngẩng đầu, nghiến răng căm hận nói với người phụ nữ: "Nếu không gϊếŧ cô, tôi thề không làm người!"
3
0
3 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
