TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Chương 7

Mục Chân, người đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, chỉ chờ nghe tiếng lòng của nam chính: “...”

Dù đối phương có bấm nhầm cái nào đi nữa, thì hình như cái nào cũng đủ để khiến người ta tuyệt vọng.

Đặc biệt là cái câu "tất cả nam chính đều muốn chiếm đoạt tôi", anh nghe rất rõ ràng, khi nói đến chữ “chiếm đoạt” đó hệ thống đã cố ý nhấn mạnh ngữ điệu.

Không đợi Mục Chân nghĩ thêm, con dao trong tay đã không tự chủ mà rơi xuống đất.

Tệ hơn nữa là chân anh không kiểm soát được mà đi về phía người đàn ông, Cảm giác chẳng lành dâng lên, anh bắt đầu gào lên điên cuồng: "Dừng lại! Hệ á ba á ba á ba...?"

Tình huống gì thế này? Sao những lời mình thốt ra lại giống hệt đứa bé câm ở cạnh nhà vậy?

[Ký chủ, anh không thể dùng miệng nói chuyện với tôi khi có người nghe thấy đâu, anh có thể giao tiếp với tôi bằng ý niệm!] Hệ thống kịp thời nhắc nhở.

Mục Chân lập tức gào thét trong đầu: [Dừng dừng dừng, lập tức hủy bỏ kỹ năng,]

[Hệ thống, nhanh lên, chết tiệt, sắp chạm vào rồi, hệ thống tôi cầu xin cô mau lên, ông đây không muốn có loại kỹ năng này…]

Hệ thống sụp đổ, Mục Chân sụp đổ, còn Long Uyên đang nằm trên giường, sau khi nhận ra ý đồ của người đàn bà diêm dúa kia thì càng sụp đổ hơn, đôi mắt phượng nheo lại thành một đường, nghiến răng nghiến lợi đe dọa: "Cô dám!”

Mục Chân gầm lên trong đầu: [Con mẹ nó! Cái này ông đây thật sự không dám! Hệ thống sao cô còn chưa xong?] Lời vừa dứt, bàn tay anh đã vươn về phía người đó.

Hệ thống làm động tác nuốt nước bọt, ấp úng, run rẩy: [Đạo cụ nữ vương này thu... không thu về được đâu. Cái đó, ký chủ, tôi đi trước đây, anh anh... thôi bỏ đi, anh tự cầu phúc đi!]

Nói rồi, cái thân hình nhỏ bé mũm mĩm "vụt" một tiếng, chuồn thẳng vào trong đầu Mục Chân.

Mục Chân thấy vậy, đồng tử chấn động.

Chưa bao giờ trong đời anh lại khát khao được biến mất khỏi thế giới này như lúc này. Trong đầu liên tục la hét: [Đừng đi! Cô đừng có chơi tôi như vậy!]

[Hệ thống, cô mau ra đây! Tôi lạy cô đó…]

[Con mẹ nó, tôi gϊếŧ cô bây giờ!]

Biết không thể trông cậy vào hệ thống, Mục Chân chỉ có thể điên cuồng chống lại luồng sức mạnh quái quỷ đang chiếm lấy cơ thể.

Mãi cho đến khi chỉ còn cách một khoảng ngắn nữa thôi là chạm vào người kia, Mục Chân bỗng nảy ra một ý nghĩ.

Con dao dưới đất!

Phải rồi! Chỉ cần nhặt dao lên, cắt cổ tự sát, là được giải thoát!

Mẹ kiếp, thà chết sạch còn hơn sống mà phải mang theo ký ức bị tên đàn ông kia làm nhục!

3

0

3 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.