TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12

"Vương quản sự! Vương quản sự!"

Đông Sinh hoảng hốt quỳ sụp xuống đất, giọng run rẩy: "Điện hạ chỉ nói chữ của Vân Thị Quân có phong thái sắc bén, nhưng chưa từng ra lệnh trách phạt! Mong quản sự nương tay!"

Vân Sơ khẽ động ánh mắt, dần hiểu rõ ngọn nguồn.

"Ngông cuồng!"

Vương quản sự hừ lạnh, vung chân đá thẳng vào Đông Sinh, khiến hắn ngã nhào xuống đất.

"Chủ nhân ngươi chẳng qua chỉ là một Hoàng Tử mất nước! Là chó hoang không nơi dung thân! Là điện hạ nhân từ mới tha mạng cho hắn, nay điện hạ nói hắn bất trung, còn cần phải đích thân ban lệnh phạt sao? Người đâu, kéo hắn đi!"

Lập tức, các gia nhân xắn tay áo, sẵn sàng xông tới.

Vân Sơ lùi nửa bước, cất giọng: "Vương quản sự."

Hắn ngước lên nhìn thẳng vào ông ta, giọng nói mang theo vẻ mỏi mệt vì thiếu ngủ: "Ta tự đi."

Vương Toàn nói không sai. Nữ nhân ấy muốn phạt ai, vốn chẳng cần phải nói rõ, chỉ một ánh mắt thôi, tên chó săn này đã ngầm hiểu, từ trước đến nay vẫn như thế.

Mà hắn cũng thừa biết lần này sẽ bị đưa đi đâu. Hoặc là con đường lát đá cuội ngoài viện, hoặc là khoảng sân lát gạch vụn nơi người qua kẻ lại đều có thể chứng kiến.

Vương Toàn vốn quen thói cậy thế hϊếp người, chỉ cần phạt ai bên ngoài tầm mắt của Đại Công Chúa, nhất định phải chọn nơi mà toàn bộ gia nhân trong phủ đều thấy được.

Hắn muốn để người ta nhìn thấy kẻ từng là Hoàng Tử cao quý, nay chỉ là một Thị Quân thấp hèn trong phủ Trưởng Công Chúa, cũng phải bị dẫm nát đến tận cùng.

Vân Sơ bước đến con đường nhỏ lát đá cuội, vén áo bào lên, ung dung quỳ xuống.

Đông Sinh đứng bên cạnh, lo lắng đến đỏ cả mắt.

Vương quản sự hừ lạnh, vung mạnh tay, ngọn roi giáng xuống mạnh mẽ…

Vân Sơ khẽ nghiến răng, ánh mắt lập tức lạnh băng.

Trời âm u nặng nề, những giọt mưa đã bắt đầu rơi xuống.

Gió thu se lạnh mơn man vào da thịt.

Tuân theo lệnh Trưởng Công Chúa, Chi Lan và Chi Huệ đã chuẩn bị áo choàng cùng dụng cụ che mưa.

Nhưng vừa thấy trời bắt đầu mưa, Chi Huệ thoáng do dự, lo lắng nói: "Điện hạ thật sự muốn ra ngoài lúc này sao?"

Lý Duẫn Ly khẽ cười: "Tất nhiên. Mùa thu còn đẹp hơn cả ngày xuân. Dù là phủ đệ quen thuộc, nhưng khi mưa rơi lại mang theo một vẻ thi vị rất khác. Ngươi không muốn cùng đi sao?"

Chi Lan lập tức dùng khuỷu tay huých nhẹ vào Chi Huệ.

Chi Huệ vội cúi đầu, đáp: "Nô tỳ đương nhiên nguyện theo điện hạ."

Lý Duẫn Ly chỉnh lại áo choàng, nhẹ nhàng nói: "Ừm, đi thôi."

Hai nha hoàn đồng thanh đáp: "Vâng."

11

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.