0 chữ
Chương 25
Chương 25
Triệu Tiểu Cương nhai cơm chiên, giọng mơ hồ cầm lấy thực đơn: “Còn món nào ngon nữa không?”
Vương Chí lắc đầu: “Tôi mới ăn mỗi món cơm chiên dưa muối thôi, nhưng món đó đã ngon như vậy thì mấy món khác chắc cũng ổn lắm.”
“Chỉ có các loại cơm chiên, mà mấy món khác còn mắc hơn cả cơm chiên dưa muối.” Lý Quân liếc thực đơn, liếʍ môi: “Tôi muốn thử món cơm chiên ớt xanh giá 27 đồng.”
Anh ta thích ăn cay, muốn xem thử món đó ra sao. Chắc cũng không tệ.
Lý Quân vẫy tay gọi: “Bà chủ, làm cho tôi một phần cơm chiên ớt xanh nha!”
Trong bếp, Viên Như Châu đang cắt nhỏ ớt xanh và cà rốt thành hạt lựu. Bắc chảo lên bếp, đổ dầu vào.
Trong chảo dầu vừa nóng, cô cho hành cắt nhỏ vào phi thơm. Khi mùi hành dậy lên, Viên Như Châu tiếp tục cho cà rốt cắt hạt lựu vào đảo đều.
Xào thêm một lát, cô đổ cơm vào chảo. Những hạt cơm trắng bóng hòa cùng sắc đỏ của cà rốt, màu xanh của hành lá xen kẽ vào nhau. Cái sạn đảo qua đảo lại nhanh thoăn thoắt, hạt cơm được xào tơi đều, rõ ràng từng hạt một. Viên Như Châu liền đổ phần ớt xanh cắt hạt lựu vào.
Ớt xanh vừa vào chảo, mùi cay xộc lên nồng nàn đến mức không tránh được, quyện vào hương thơm của cơm và cà rốt.
Cô nêm muối, thêm nước tương, đang đảo thì tay lỡ run một cái. Viên Như Châu khẽ cau mày, rồi lập tức tắt bếp.
Món cơm chiên ớt xanh trong chảo coi như hỏng. Cô làm lại từ đầu.
Dù chỉ lỡ tay cho nhiều nước tương một chút, bình thường chắc cũng khó mà nhận ra sự khác biệt, nhưng với Viên Như Châu – người cực kỳ khắt khe với hương vị món ăn – thì chút sơ suất đó cũng không thể chấp nhận được. Cô lập tức bắt chảo lại, nhanh chóng làm một phần cơm chiên ớt xanh mới.
Món này còn thơm dữ dội hơn cả cơm chiên dưa muối. Vừa mang ra khỏi bếp, hương cay nồng đã bốc lên, kí©h thí©ɧ đến tận miệng lưỡi.
Lý Quân ngửi thấy mùi thơm cay đó, khẽ động cái mũi, rồi thấy Viên Như Châu bưng mâm đi về phía mình.
Anh ta đứng bật dậy: “Hít, thơm quá.” Vừa nhìn thấy dĩa cơm chiên ớt xanh, mắt sáng rực lên.
Cơm được xào đến vàng óng, đùn thành từng ụ như núi nhỏ. Cà rốt đỏ tươi xen lẫn với ớt xanh, giống như những bông hoa đỏ xanh in lên nền cơm vàng óng. Hơi nóng trắng xóa bốc lên từ giữa màu vàng, đỏ và xanh, mùi cay nồng lan khắp không khí, khiến ai nhìn cũng phải ứa nước miếng.
Chỉ riêng mùi thơm này thôi cũng đã đủ khiến người ta phải nuốt nước bọt ừng ực.
“Đây là cơm chiên ớt xanh của anh, mời dùng.”
“Cảm ơn nhiều.” Lý Quân vội vàng cầm muỗng, xúc ngay một muỗng cơm chiên ớt xanh còn đang nóng hổi.
Vương Chí lắc đầu: “Tôi mới ăn mỗi món cơm chiên dưa muối thôi, nhưng món đó đã ngon như vậy thì mấy món khác chắc cũng ổn lắm.”
“Chỉ có các loại cơm chiên, mà mấy món khác còn mắc hơn cả cơm chiên dưa muối.” Lý Quân liếc thực đơn, liếʍ môi: “Tôi muốn thử món cơm chiên ớt xanh giá 27 đồng.”
Anh ta thích ăn cay, muốn xem thử món đó ra sao. Chắc cũng không tệ.
Lý Quân vẫy tay gọi: “Bà chủ, làm cho tôi một phần cơm chiên ớt xanh nha!”
Trong bếp, Viên Như Châu đang cắt nhỏ ớt xanh và cà rốt thành hạt lựu. Bắc chảo lên bếp, đổ dầu vào.
Trong chảo dầu vừa nóng, cô cho hành cắt nhỏ vào phi thơm. Khi mùi hành dậy lên, Viên Như Châu tiếp tục cho cà rốt cắt hạt lựu vào đảo đều.
Ớt xanh vừa vào chảo, mùi cay xộc lên nồng nàn đến mức không tránh được, quyện vào hương thơm của cơm và cà rốt.
Cô nêm muối, thêm nước tương, đang đảo thì tay lỡ run một cái. Viên Như Châu khẽ cau mày, rồi lập tức tắt bếp.
Món cơm chiên ớt xanh trong chảo coi như hỏng. Cô làm lại từ đầu.
Dù chỉ lỡ tay cho nhiều nước tương một chút, bình thường chắc cũng khó mà nhận ra sự khác biệt, nhưng với Viên Như Châu – người cực kỳ khắt khe với hương vị món ăn – thì chút sơ suất đó cũng không thể chấp nhận được. Cô lập tức bắt chảo lại, nhanh chóng làm một phần cơm chiên ớt xanh mới.
Lý Quân ngửi thấy mùi thơm cay đó, khẽ động cái mũi, rồi thấy Viên Như Châu bưng mâm đi về phía mình.
Anh ta đứng bật dậy: “Hít, thơm quá.” Vừa nhìn thấy dĩa cơm chiên ớt xanh, mắt sáng rực lên.
Cơm được xào đến vàng óng, đùn thành từng ụ như núi nhỏ. Cà rốt đỏ tươi xen lẫn với ớt xanh, giống như những bông hoa đỏ xanh in lên nền cơm vàng óng. Hơi nóng trắng xóa bốc lên từ giữa màu vàng, đỏ và xanh, mùi cay nồng lan khắp không khí, khiến ai nhìn cũng phải ứa nước miếng.
Chỉ riêng mùi thơm này thôi cũng đã đủ khiến người ta phải nuốt nước bọt ừng ực.
“Đây là cơm chiên ớt xanh của anh, mời dùng.”
“Cảm ơn nhiều.” Lý Quân vội vàng cầm muỗng, xúc ngay một muỗng cơm chiên ớt xanh còn đang nóng hổi.
15
0
3 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
