TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2: Vẽ trộm

Hứa Hàn Sơ đi ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại. Hắn cầm tờ báo trong tay mà tim đập loạn xạ. Hắn cũng không biết vì sao mình lại hồi hộp như vậy. Mấy lần nói chuyện với cô còn căng thẳng hơn cả lúc đi thi.

Hắn nhớ lại lần đầu gặp mặt. Đó là ở một buổi gặp gỡ nhỏ ở Tức Lâu. Cô ung dung ngồi dựa vào ghế sô pha. Tai đeo một đôi bông phỉ thúy xanh biếc dưới ánh đèn. Cô lặng lẽ nghe mọi người kể chuyện.

Thần sắc của cô ban đầu khá thờ ơ. Nhưng khi hắn vừa lên tiếng, ánh mắt cô lập tức hướng về hắn. Ánh mắt long lanh, dịu dàng như nước, nhưng dường như lại nóng bỏng đến mức có thể làm tan chảy trái tim hắn.

Vì sao cô lại nhìn hắn như vậy?

Có lẽ trước đây họ đã từng quen biết. Nhưng trong ký ức của hắn không hề có chút ấn tượng nào về cô.

Hắn vừa nghi ngờ, vừa cảm thấy là mình nghĩ quá nhiều.

Trời đã sẩm tối, cây cối và đường phố đều phủ một lớp màu đỏ nhạt. Hứa Hàn Sơ ôm một chồng sách và cuốn sổ ghi chép của mình bước ra khỏi tòa soạn, đúng lúc nhìn thấy mấy tên lính ngụy quân cầm súng đi ngang qua. Hắn liếc nhìn họ một cái rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt.

Đi được vài bước, hắn nghe thấy sau lưng có người gọi mình. Quay đầu nhìn lại, thì ra là Tư Uyển.

Cô đứng dưới tàng cây, bóng dáng kéo dài. Vạt sườn xám bay nhẹ trong gió đêm lướt qua mắt cá chân thon thả của cô.

Cô mỉm cười chỉ vào phía sau hắn: "Cậu làm rơi đồ."

Hứa Hàn Sơ nhìn kỹ, thì ra cuốn sổ của hắn rơi trên mặt đất.

Cô ở rất gần nên cúi xuống nhặt lên.

Nhớ lại bên trong giấu những gì, hắn đỏ mặt, vội vàng nói: "Để tôi tự nhặt."

Nhưng đã quá muộn. Cô đã cúi người nhặt lên.

Ngay lập tức mấy tờ giấy từ trong sổ tay rơi ra. Trên đó vẽ vài bức tranh tĩnh vật, phong cảnh, thậm chí còn có cả chân dung. Đó là một người phụ nữ, lông mi cong vυ"t, đôi mắt chứa ý cười. Từng đường nét đều sống động, toát lên vẻ quyến rũ.

Sắc mặt hắn bỗng nhiên thay đổi.

Cô bình tĩnh nhặt những tờ giấy lại cho hắn: "Lần sau cẩn thận hơn nhé."

Khuôn mặt tuấn tú của hắn dưới ánh hoàng hôn cũng ửng đỏ, giống như bầu trời trong vắt nhuộm màu chiều tà: "Xin lỗi."

Vẽ trộm chân dung người khác hiển nhiên là hành động bất lịch sự.

"Rất đẹp." Cô nói: "Tôi cũng không biết cậu lại vẽ tôi ra dáng vẻ này."

Màu sắc của ánh chiều tà càng thêm đậm.

Hôm đó hắn cũng không biết mình về nhà như thế nào, đầu óc cứ lơ lơ đãng đãng. Về đến nhà, hắn thấy mẹ đang ngồi trên sô pha đan len.

3

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.