TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Ba năm sau, Tạ Linh Huyền được chọn làm Thái phó Đông cung, phụ trách dạy dỗ thái tử. Khi thái tử đăng cơ, cảm niệm công lao dạy dỗ, đặc cách phong làm Trung thư lệnh, quyền khuynh triều chính.

Đáng tiếc vị công tử Tạ gia này, tuổi vừa đôi mươi, đã là hữu tướng quyền cao chức trọng trong triều.

Ngược lại, nhi tử Ôn gia chỉ là một kỵ úy bình thường, chức vị không cao không thấp. Ôn gia vốn môn đăng hộ đối với Tạ gia, nhưng vì có Tạ Linh Huyền quá xuất chúng, mà Ôn gia bị so sánh kém hẳn một bậc.

Hiện giờ, Tạ Linh Huyền vẫn chưa thành thân, ý định kết thông gia với Tạ gia cứ lởn vởn mãi trong lòng Hà thị, không sao xua đi được.

Bất kể là Uyển nhi hay Thấm nhi được gả cho hắn, đó đều là mối nhân duyên tốt, đủ làm rạng danh cho cả Ôn gia.

Không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt này, Hà thị lại kéo hai nữ nhi của mình lại gần, dặn dò thêm vài câu.

Ôn Sơ Huyền thấy mẫu nữ Hà thị thì thầm to nhỏ, nàng chỉ lặng lẽ đi phía sau, không xa không gần. Ba nữ nhi Ôn gia tuy bề ngoài có vẻ bình đẳng, nhưng thân sơ lại rõ ràng khác biệt.

Trên hành lang, gió xuân nhẹ thổi qua mang theo hương thơm thoang thoảng. Nàng chán nản vô vị, cố ý thả chậm bước chân. Một cánh hoa lê trắng rơi xuống vai, nàng khẽ nhặt lên, đưa lên mũi ngửi, hương thơm dịu dàng lại xen chút vị đắng.

Trưởng công chúa Lạc Khang - chủ mẫu Tạ gia - đã ngồi chờ ở tiền sảnh, thấy mẫu nữ Ôn gia tới liền thân thiết chào hỏi.

Hai nữ nhi Ôn gia tiến lên hành lễ, trưởng công chúa thấy các cô nương đều đã lớn, dung nhan xinh đẹp, không giấu được vẻ vui mừng.

“Uyển tỷ nhi, Thấm tỷ nhi đều lớn thế này rồi.”

Hà thị cũng phụ họa: “Quả thật, thời gian trôi nhanh quá, Uyển nhi đã mười bảy. Huyền nhi năm nay cũng hai mươi ba, chính là lúc thích hợp nhất.”

Trưởng công chúa mỉm cười, dịu dàng nắm tay đích nữ Ôn Chỉ Uyển, định ngắm kỹ hơn, chợt liếc thấy Ôn Sơ Huyền phía sau.

Bà khựng lại: “Đây là... Huyền tỷ nhi sao? Ta suýt không nhận ra.”

Hà thị vội cười: “Đều là nữ nhi dưới gối, không thể thiên vị.”

Ôn Sơ Huyền lễ phép tiến lên hành lễ, trưởng công chúa khẽ gật đầu, không nói thêm gì.

Từ trong ánh mắt trưởng công chúa, nàng nhận ra được ý muốn né tránh, liền lặng lẽ lùi về một bên.

Trong ba nữ nhi Ôn gia, Ôn Chỉ Uyển đoan trang hiểu lễ, Ôn Chỉ Thấm hoạt bát đáng yêu, còn Ôn Sơ Huyền vì xuất thân của thân mẫu nên luôn bị lạnh nhạt.

Kỳ thực, trưởng công chúa vốn không phải người khắc khe, cũng không đến mức vì xuất thân mà làm khó một tiểu nữ nhi.

Chỉ là năm xưa, Tạ công gia và Ôn lão gia lúc còn trẻ, trong một lần say rượu đã hẹn ước. Con trai trưởng Tạ gia sẽ kết duyên cùng nữ nhi đầu lòng Ôn gia.

Sau này, Ôn lão gia vô tình cùng một kỹ nữ sinh ra trưởng nữ, theo hôn ước năm xưa, Ôn Sơ Huyền lẽ ra phải kết duyên cùng Tạ Linh Huyền.

1

0

2 ngày trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.