TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37: Đây là bay qua đó sao?!

Không quay đầu thì không quay đầu, dù sao đều chỉ là chết, chẳng lẽ có thể chết thảm hơn sao?

"Bên trái! Vị trí ngang vai!"

Một giọng nói vang lên từ phía sau cậu, vô cùng đáng tin:"Đâm, xoáy!"

Giang Đồ theo bản năng mà làm theo.

Dù mắt thường nhất thời không nhìn rõ, nhưng lực cản khi mũi kiếm xoáy vào đã truyền đến ngón tay cậu cảm giác rõ ràng. Cậu nắm bắt cơ hội, đâm kiếm vào khớp nối của người máy, phá hủy nó trước khi nó kịp ra đòn tấn công.

"Tiến lên! Xông, xông, xông! Lên!"

Giang Đồ hét lớn một tiếng, nhanh chóng lao về phía trước.

Khi cậu bước qua một đoạn, một người máy khác lao ra với thế tấn công dữ dội và mạnh mẽ hơn.

"Đừng chờ nó tiếp cận!"

Cận chiến là bất lợi lớn đối với kiếm khách, vì họ không có không gian để vung trường kiếm.

"Kim Hồng Quán Nhật… cậu biết không?"

Giang Đồ lưu loát lấy đà dưới chân, nghiêng người vung kiếm, nhanh chóng chém mạnh về phía người máy.

Một chiêu Kim Hồng Quán Nhật chuẩn mực, không thể bắt lỗi.

Một nhát kiếm quyết đoán, không chút do dự.

Kiếm phong cuốn theo kiếm khí gào thét lao đến, đánh thẳng vào người máy đang lao tới, khiến nó không kịp né tránh và bị đánh tan tành.

Chỉ như thế, người máy đã bị đánh bại một cách dễ dàng.

Giang Đồ nhìn đống tàn dư trên mặt đất, có chút thất thần.

Chiêu vừa rồi làm cậu nhớ lại cảm giác phấn khích khi mới học kiếm lúc ban đầu.

"Chạy! Đừng dừng lại!"

Lại là giọng nói đó kéo cậu tỉnh táo lại.

Giang Đồ tiếp tục sải bước, điên cuồng lao về phía trước. Cho đến khi không còn đường đi, chỉ còn lại một ngọn đèn xanh sáng lấp lóe trên đầu cậu.

Giang Đồ bối rối, cậu chậm rãi quay đầu lại, thấy Khai Vân và Lôi Khải Định đứng ở cửa xa xa, hai tay khoanh trước ngực, mỉm cười nhẹ nhàng với cậu.

Khai Vân nói: "Chẳng phải cậu đã vượt qua rồi sao?"

Giang Đồ cúi đầu nhìn đôi tay mình, dường như không thể tin được.

Khai Vân quay đầu hỏi Lôi Khải Định: "Chúng ta cũng đi thôi. Cậu có cần tôi giúp không?"

"Hừ!" Lôi Khải Định nói giọng đầy mỉa mai: "Liếʍ cẩu, liếʍ đến cuối cùng cũng chẳng được gì."

"Tôi có được tình bạn." Khai Vân đáp, "Vật báu vô giá!"

Và còn cả cà chua nhỏ của cô!

Khai Vân không để ý đến anh ta nữa, nhảy chân sáo chạy về phía trước: "Bạn thân của tôi!"

Thông thường, ống kính trong các trận đấu trực tiếp đều tập trung vào các đội ngũ đang cố gắng đột phá sân huấn luyện. Thứ nhất là trong đó có tỉ lệ cao là đại thần, thí sinh tự mang theo lượng lớn người hâm mộ, có thể đảm bảo lượng người xem. Thứ hai là các kỹ năng đa dạng được thể hiện có thể trở thành tài liệu sống tham khảo, giúp các học sinh khác học hỏi và rút kinh nghiệm.

Mặc dù độ khó của các cửa ải được nâng cao, nhưng số người khiêu chiến kỳ thực lại không ít. Ai cũng hy vọng mình có thể sáng tạo nên kỳ tích, vậy nên dũng cảm thử sức là điều cần thiết cơ bản.

Cho nên, màn trình diễn tệ hại và thiếu quyết đoán ban đầu của Giang Đồ chỉ có thể bị lãng quên giữa biển người, thậm chí vì quá mờ nhạt mà còn bị quản lý viên đẩy video xuống cuối danh sách.

Đến khi quản lý viên đảo mắt qua một vòng rồi quay lại nhìn lần nữa, mới phát hiện ra cậu ta đã vượt qua.

Đây là bay qua đó sao?!

Anh ta không ngờ trong khu vực này lại có người đột nhiên tiến hóa, và anh ta lại không quay được cảnh tượng hoành tráng đó để phát sóng!

Quản lý viên chăm chú dán mắt vào màn hình, sợ mình bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.

May mắn thay, trong đội của họ còn hai người nữa.

Anh ta chuyển camera sang, đúng lúc thấy Khai Vân đang vượt qua thử thách.

Cách Khai Vân bước vào vô cùng tùy ý, cứ thế chạy thẳng tới, đối mặt với mối đe dọa đang tiến gần, cô không dừng bước, chỉ đơn giản giơ tay lên và chém một nhát đao.

Mọi người lúc này đều đang tập trung xem cô, tò mò muốn biết cô sẽ dùng chiêu gì để đột phá. Nhưng cô không hề phô diễn kỹ thuật, thật sự không có, chỉ sử dụng cách tấn công đơn giản và cơ bản nhất, nhẹ nhàng đáp trả.

Thế nhưng, thanh đao tưởng chừng nặng nề ấy như thể hòa vào tay cô, trở nên linh hoạt đến mức đáng kinh ngạc. Thậm chí mắt thường cũng khó theo kịp sự thay đổi của mũi đao.

Quản lý viên khẽ “hừm” một tiếng, tỏ vẻ ngạc nhiên.

Đây chắc chắn là kết quả của một quá trình huấn luyện nghiêm ngặt nhất, được thiết kế dựa trên tiêu chuẩn của các giới học sinh xuất sắc. Tuy rằng nhắm vào điểm yếu của người máy sẽ dễ dàng phá hủy nó, nhưng các bộ phận khác của người máy lại được chế tạo vô cùng kiên cố.

Việc cô có thể vượt qua dễ dàng như vậy chứng tỏ mỗi nhát đao của Khai Vân đều chính xác đến mức hoàn hảo.

Thật khó lường nha!

3

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.