TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
Chương 32: Cuộc chiến sắp bắt đầu

Lôi Khải Định thấy cô đứng dậy mới nhận ra trận đấu sắp bắt đầu. Hắn đảo mắt một vòng, nhìn về phía góc sân.

Ở đó có năm, sáu người đứng lẻ tẻ, xung quanh đội ngũ của họ là một vùng không gian trống rỗng rộng khoảng hai mét, các thí sinh khác vô thức giữ khoảng cách với bọn họ.

"Cuối cùng cũng sắp vào trận rồi."

Một nam sinh đeo kính đứng cạnh Lư Khuyết thở phào nhẹ nhõm, áp lực cao từ không khí căng thẳng khiến cậu gần như nghẹt thở.

"Đàn anh à, những gì em vừa nói anh có nghe thấy không?" Nam sinh liếc nhìn mảnh giấy ghi chú trong tay, đọc lại: "Những thí sinh có điểm cao trong trường thi này gồm... cô gái đứng đằng kia, hiện vẫn chưa có đội. Trận đầu tiên đã hạ gục 4 người, sở hữu thẻ nhân đôi điểm, là người đầu tiên về đích, không có thành tích trước đó, khinh công khá tốt. Còn bên kia là người của Nhất Quân..."

Lư Khuyết chỉ lười biếng liếc qua một cái, thờ ơ "ồ" một tiếng, cắt ngang lời cậu ta.

Nam sinh đeo kính hiểu tính cách của anh ta, chỉ biết nhún vai bất lực rồi nhìn sang một đội viên khác cầu cứu.

Nhận được ám hiệu, Tiết Thành Vũ khẽ cười, thản nhiên nói: "Tóm lại, chẳng có ai đáng để Lư Khuyết của chúng ta phải đặc biệt để mắt tới cả. Dù sao đây cũng chỉ là trận sơ tuyển, thực lực thí sinh bị phân tán quá nhiều, ban tổ chức chắc chắn sẽ không để các tuyển thủ hạt giống phải hao tổn sức lực sớm. Mọi người chỉ cần cẩn thận một chút là được."

Dù quy tắc trường thi là phân chia ngẫu nhiên, nhưng các tham số của từng thí sinh đều đã được điều chỉnh. Để tránh xảy ra bất trắc, những cao thủ thường không dễ chạm mặt nhau ở giai đoạn đầu.

"Nhưng mà... tàn sát trường thi cũng khá thú vị đấy." Tiết Thành Vũ huých vai Lư Khuyết, cười nói: "Cố mà có chút tinh thần đi Lư Khuyết, đừng có mặt lạnh dọa đàn em mãi thế."

Lư Khuyết không đáp, chỉ chăm chú nhìn vào màn hình ánh sáng phía xa, miệng lẩm nhẩm đếm ngược theo dòng số liệu thay đổi.

"Ba..."

"Hai..."

"Một!"

Khóe môi Lư Khuyết cong lên thành một nụ cười.

Giây tiếp theo, tất cả thí sinh tại chỗ biến mất và bị dịch chuyển đến trận doanh của mình.

...

Khai Vân quay đầu lại, quan sát xung quanh một vòng.

Các thí sinh thuộc trận doanh quân cứu viện hiện giờ đều có mặt ở đây.

Đây có vẻ là tầng cao của một tòa nhà, không gian rất rộng rãi, sáng sủa. Có những cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn chiếm toàn bộ bức tường, bên cạnh là mười mấy cánh cửa không rõ dẫn đến đâu.

Các thí sinh đang thì thầm bàn tán, nhưng Khai Vân không có ai để trao đổi, cảm giác như mình không hiểu tình huống lắm.

Ngay lúc này, một thông báo mới xuất hiện.

【Chú ý! Quân cứu viện đã bị bán đứng, địa điểm ẩn náu đã bị bại lộ, quân địch hiện đang kiểm soát các công tắc điện tử của tòa nhà huấn luyện, ý đồ dùng sân huấn luyện để vây khốn quân cứu viện. Nếu đột phá được sân huấn luyện, có thể thoát khỏi tòa nhà.

【Quân địch đang nhanh chóng tiến về đây, dự kiến sẽ đến sau 30 phút, cuộc chiến sắp bắt đầu!

【Bộ phận kỹ thuật của chúng ta sẽ sửa chữa lỗ hổng trong vòng nửa giờ, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!】

Ngay sau đó, mười mấy cánh cửa lớn đồng loạt mở ra, tất cả các con đường sâu bên trong đều dẫn vào sân huấn luyện.

Tiếng ồn ào xung quanh càng lúc càng lớn, nhưng các thí sinh có vẻ không quá hoảng loạn, dường như đã quen với tình huống này, chỉ có điều vẫn có sự không hài lòng.

Khai Vân điều chỉnh lại ba lô, bắt đầu quan sát biểu cảm của mọi người xung quanh, chân cũng bắt đầu di chuyển, tiến gần đến vài thí sinh đang cằn nhằn.

“Chết tiệt, Lư Khuyết hình như là người ở trận doanh đối địch đấy?”

“Lư Khuyết mà dẫn theo đội quân lớn của mình xông tới thì chúng ta còn sống sót được không vậy?”

“Mới bắt đầu còn chưa lấy được điểm mà đã phải chuyển trận doanh để bảo vệ mạng sống rồi sao? Số lượng thí sinh chênh lệch quá lớn, chúng ta làm sao cướp điểm được, chắc chắn phần sau của trận đấu sẽ là buổi biểu diễn của những đại lão rồi.”

“Xem thử có thể xông ra ngoài không, tìm chỗ nào trốn trước đã.”

“Xông ra ngoài là quyền của mấy cao thủ, sân huấn luyện này chắc chắn được thiết lập với độ khó cao, làm sao mà Tam Thiên có thể để chúng ta dễ dàng thoát khỏi bẫy rập của nó được?”

Đúng vậy, thời gian thi đấu chỉ có 24 giờ, nhưng số lượng thí sinh trong trường thi lại vượt quá ba trăm người. Nếu không có sự giới hạn ngay từ đầu, trận đấu sẽ biến thành một cuộc chiến tiêu hao không mục đích.

3

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.