TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15



Thế nhưng thái tử lại từng yêu chiều nàng ta đến vậy...

Ánh mắt Tô nương tử đầy vẻ khinh miệt, chỉ lạnh nhạt ra lệnh:

"Đi thôi."

Chiếc kiệu nhỏ không một tiếng động di chuyển dọc theo hành lang, quanh co qua nhiều khúc rẽ, đường đi có phần gập ghềnh.

Qua màn rèm mỏng, A Vũ lén nhìn ra ngoài. Trong tầm mắt là lan can son đỏ, hai bên đường cây cối và hoa lá rủ bóng. Dù đã sang thu nhưng khung cảnh vẫn xanh mướt, tràn đầy sức sống.

A Vũ nhớ đến những lời hứa của thái tử dành cho mình mà không khỏi bật cười.

Đúng là đàn ông đều là kẻ dối trá. Y nói sẽ đưa nàng đi khắp trời Nam đất Bắc, nhưng thực ra đến cả phủ đệ của y nàng còn chưa được nhìn hết. Suốt ngày bị nhốt trong Hoàn Thúy Uyển, thì có ý nghĩa gì?

Đang nghĩ ngợi, kiệu đã dừng trước một cánh cửa sơn đen.

Lúc này trời đã hơi ngả chiều, A Vũ nhìn kỹ, cánh cửa trông có phần cũ kỹ, trên con đường lát đá phía trước còn lưu lại những vết ố cũ và vệt nước đổ chưa được quét dọn.

A Vũ đoán, đây hẳn là cửa chuyên dùng để vận chuyển đồ ăn và nhu yếu phẩm trong phủ, cũng là lối ra vào của hạ nhân.

Đúng lúc đó, kiệu dừng hẳn. A Vũ định bước xuống thì bị Tôn ma ma ngăn lại, bà ta khẽ ra hiệu:

"Khoan đã."

Nói rồi, bà ta ra dấu cho A Vũ im lặng, tự mình mở cửa và thò đầu ra ngoài quan sát.

A Vũ tò mò nhìn theo, chỉ thấy bà thấp giọng nói gì đó. Không lâu sau, cánh cửa được mở rộng và một nam tử trẻ tuổi bước vào.

Người này trông chỉ khoảng hơn hai mươi, khuôn mặt cương nghị, mặc bộ trang phục màu xanh đậm bó sát, quần được buộc gọn gàng, dáng vẻ rất nhanh nhẹn.

A Vũ thoáng nghe Tôn ma ma gọi y là "Nhϊếp Tam".

Trong lòng A Vũ dấy lên nghi ngờ, ánh mắt chăm chú nhìn Nhϊếp Tam mà không khỏi suy đoán.

Y phục này trông giống người của phủ thái tử, nhưng ánh mắt kia thì không giống.

A Vũ tuy không thông minh sắc sảo, nhưng từng theo thái tử từ phương Bắc về, biết trong phủ thái tử có ba đội hộ vệ chia làm năm sở, mỗi sở đều có thiên hộ và các chức chỉ huy. Người nào trong đó cũng là nhân vật có thân phận.

Nhưng Nhϊếp Tam trước mặt lại có dáng vẻ tùy tiện, mang theo khí chất giang hồ.

A Vũ đang nhìn, bỗng Nhϊếp Tam quay sang, ánh mắt chính xác bắt gặp nàng.

Khoảnh khắc đó, đôi mắt y ánh lên tia kinh diễm.

Tim A Vũ đập loạn xạ, nàng vội kéo rèm xuống, nhanh chóng rụt người lại.

Đàn ông! Đàn ông! Ai nhìn nàng cũng đều có ánh mắt như vậy, nàng đã sớm chán ghét!

Dù đã buông rèm, A Vũ vẫn cảm nhận được ánh mắt người kia đang quét qua kiệu, không rời.

Nàng khẽ nhíu mày.

Thật ra, từ sau khi theo thái tử, nàng bị nhốt trong hậu viện, ngay cả một tiểu tư bình thường cũng hiếm khi tiếp xúc, đã lâu lắm rồi không cảm nhận ánh mắt thế này.

Xét theo mặt này, việc ở bên thái tử cũng đã giúp nàng tránh được không ít phiền phức.

Nhưng giờ nàng bắt đầu nghi ngờ, đến cái Duyên Tường Quán ấy, liệu thanh quy giới luật có thực sự ngăn nổi ánh mắt đàn ông không?

Lúc này, Tôn ma ma thì thầm căn dặn Nhϊếp Tam vài câu, sau đó tiến lại gần kiệu nói:

"Nương tử, xuống đi thôi. Vị Nhϊếp Tam lang này sẽ hộ tống ngươi đến Duyên Tường Quán."

A Vũ nghe vậy, xách theo chiếc bọc đầy ắp của mình, chậm rãi bước xuống kiệu.

Đúng lúc ấy, Nhϊếp Tam bất ngờ bước tới, như một ngọn núi nhỏ che khuất nàng.

10

0

3 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.