0 chữ
Chương 21
Chương 5.4: Gặp Kỳ Minh Thương
Không được, không được để ký chủ lừa nữa!
“Đùa cậu thôi! Sơ Ảnh, hiện tại nam nữ chính có ở trang viên không?” Nhược Uyển thu lại nụ cười tinh nghịch, khẽ hỏi.
Sơ Ảnh đáp: [Có, cô sắp được gặp rồi, họ đang trên đường tới đây!]
Trong lòng Nhược Uyển thoáng chờ mong, trong nguyên tác miêu tả Kỳ Vân Yên là một nữ cường chính hiệu khiến cô gái rất ngưỡng mộ. Tiền kiếp cô sống trong bất lực và tuyệt vọng, thật sự rất ước ao bản thân có thể trở nên mạnh mẽ như Kỳ Vân Yên.
Không để cô đợi lâu, ngoài phòng bệnh đã truyền đến tiếng gõ cửa.
“Vào đi!” Giọng cô vẫn còn rất khàn, phải cố sức lắm mới có thể nói to.
Cánh cửa nhanh chóng bật mở, người đầu tiên bước vào là Kỳ Vân Lẫm. Khác với hình ảnh mà cô quen thuộc, lúc này hắn đang mặc trên người chiếc áo blouse trắng, còn đeo cả kính gọng vàng trông vô cùng tri thức, rất ra dáng một bác sĩ ưu tú.
Theo sau hắn là một cô gái trẻ có dáng người thon thả, cao ráo. Mái tóc ngắn cá tính không hề làm mất đi vẻ đẹp của Kỳ Vân Yên, ngược lại còn làm tôn thêm sự nổi bật của cô ấy.
Kỳ Vân Yên vừa nhìn thấy cô đã nở một nụ cười cực kỳ rạng rỡ: “Bé cưng, chị về rồi này!”
[Điểm thân thiện của nữ chính với ký chủ là 30.] Sơ Ảnh thông báo.
Ngoại trừ Kỳ Minh Thương, Kỳ Vân Yên chính là người có điểm thiện cảm cao nhất. Cũng phải thôi, nguyên tác miêu tả cô ấy vốn rất yêu thương nguyên chủ, điểm thiện cảm cao cũng là chuyện dễ hiểu. Nếu không phải Kỳ Vân Yên bận theo ba đi bàn một thương vụ làm ăn lớn ở Ý, có lẽ người cùng cô về nước đợt này chính là cô ấy chứ không phải Kỳ Vân Lẫm.
“Anh hai, chị ba!” Nhược Uyển nhoẻn miệng cười đáp lại.
Nhưng với hai người đối diện, nụ cười kia có phần gượng gạo và bất lực. Dù gì em gái họ cũng vừa mới gặp ba, mà rõ ràng mỗi khi nói chuyện với ông ấy thì Nhược Uyển lại có thêm một vấn đề để bận tâm.
Kỳ Vân Lẫm liếc mắt ra hiệu cho Kỳ Vân Yên một cái rồi tiến lại kiểm tra các chỉ số sinh tồn của cô. Động tác vô cùng chuyên nghiệp và cẩn thận, thái độ lúc nhập vai bác sĩ cũng khác hẳn bình thường.
Trong lúc đó Kỳ Vân Yên lại ngồi cạnh mép giường, nắm lấy tay cô mà nói rất nhiều chuyện.
“Nghe tin em ốm chị lo chết đi được, vừa xong việc đã vội về ngay.”
“Em yên tâm, anh hai rất giỏi, mấy cái cảm vặt này chữa một nhoáng là xong ấy mà.”
“Ở Thiên Kỳ rất rộng lớn, đợi lúc nào em khỏi hẳn, chị sẽ đưa em đi thăm thú khắp nơi. Đảm bảo không vui không về!”
“À, còn phải đưa em đi mua sắm nữa, thời tiết ở Anh và ở Y trái ngược nhau, số quần áo em mang về từ Anh chắc không dùng được bao nhiêu.”
“Anh cả nói sẽ tài trợ chi phí hết, nên là em cứ quẹt thẻ thoải mái...”
Nhược Uyển có chút choáng váng, hình như nữ chính hơi nhiệt tình quá mức rồi. Không hề lạnh lùng như nguyên tác đã miêu tả, chẳng lẽ cô nhớ sai sao?
Sơ Ảnh: [Cô không nhớ sai, nhưng vì Kỳ Vân Uyên thương cô mới thân thiện như thế, đối với kẻ thù thì không như vậy đâu.]
“Đã hiểu.” Nhược Uyển gật đầu, đưa mắt nhìn quanh một lượt rồi hỏi: “Nam chính đâu? Cậu bảo anh ta cũng đến mà!”
[Dư Tĩnh Thần làm vệ sĩ cho nữ chính, đương nhiên phải đứng ngoài rồi. Anh ta đang ở ngay ngoài kia, nếu muốn cô có thể gọi vào xem.]
“Tôi đẹp chứ đâu có điên.” Nhược Uyển càu nhàu.
Đang yên đang lành lại hỏi tới vệ sĩ của nữ chính trong khi chẳng quen biết sẽ gây ra rắc rối không cần thiết cho cô. Thời gian tiếp theo còn dài, cô sợ gì không có cơ hội được nhìn thấy nam chính chứ!
“Đùa cậu thôi! Sơ Ảnh, hiện tại nam nữ chính có ở trang viên không?” Nhược Uyển thu lại nụ cười tinh nghịch, khẽ hỏi.
Sơ Ảnh đáp: [Có, cô sắp được gặp rồi, họ đang trên đường tới đây!]
Trong lòng Nhược Uyển thoáng chờ mong, trong nguyên tác miêu tả Kỳ Vân Yên là một nữ cường chính hiệu khiến cô gái rất ngưỡng mộ. Tiền kiếp cô sống trong bất lực và tuyệt vọng, thật sự rất ước ao bản thân có thể trở nên mạnh mẽ như Kỳ Vân Yên.
Không để cô đợi lâu, ngoài phòng bệnh đã truyền đến tiếng gõ cửa.
“Vào đi!” Giọng cô vẫn còn rất khàn, phải cố sức lắm mới có thể nói to.
Cánh cửa nhanh chóng bật mở, người đầu tiên bước vào là Kỳ Vân Lẫm. Khác với hình ảnh mà cô quen thuộc, lúc này hắn đang mặc trên người chiếc áo blouse trắng, còn đeo cả kính gọng vàng trông vô cùng tri thức, rất ra dáng một bác sĩ ưu tú.
Kỳ Vân Yên vừa nhìn thấy cô đã nở một nụ cười cực kỳ rạng rỡ: “Bé cưng, chị về rồi này!”
[Điểm thân thiện của nữ chính với ký chủ là 30.] Sơ Ảnh thông báo.
Ngoại trừ Kỳ Minh Thương, Kỳ Vân Yên chính là người có điểm thiện cảm cao nhất. Cũng phải thôi, nguyên tác miêu tả cô ấy vốn rất yêu thương nguyên chủ, điểm thiện cảm cao cũng là chuyện dễ hiểu. Nếu không phải Kỳ Vân Yên bận theo ba đi bàn một thương vụ làm ăn lớn ở Ý, có lẽ người cùng cô về nước đợt này chính là cô ấy chứ không phải Kỳ Vân Lẫm.
“Anh hai, chị ba!” Nhược Uyển nhoẻn miệng cười đáp lại.
Kỳ Vân Lẫm liếc mắt ra hiệu cho Kỳ Vân Yên một cái rồi tiến lại kiểm tra các chỉ số sinh tồn của cô. Động tác vô cùng chuyên nghiệp và cẩn thận, thái độ lúc nhập vai bác sĩ cũng khác hẳn bình thường.
Trong lúc đó Kỳ Vân Yên lại ngồi cạnh mép giường, nắm lấy tay cô mà nói rất nhiều chuyện.
“Nghe tin em ốm chị lo chết đi được, vừa xong việc đã vội về ngay.”
“Em yên tâm, anh hai rất giỏi, mấy cái cảm vặt này chữa một nhoáng là xong ấy mà.”
“Ở Thiên Kỳ rất rộng lớn, đợi lúc nào em khỏi hẳn, chị sẽ đưa em đi thăm thú khắp nơi. Đảm bảo không vui không về!”
“Anh cả nói sẽ tài trợ chi phí hết, nên là em cứ quẹt thẻ thoải mái...”
Nhược Uyển có chút choáng váng, hình như nữ chính hơi nhiệt tình quá mức rồi. Không hề lạnh lùng như nguyên tác đã miêu tả, chẳng lẽ cô nhớ sai sao?
Sơ Ảnh: [Cô không nhớ sai, nhưng vì Kỳ Vân Uyên thương cô mới thân thiện như thế, đối với kẻ thù thì không như vậy đâu.]
“Đã hiểu.” Nhược Uyển gật đầu, đưa mắt nhìn quanh một lượt rồi hỏi: “Nam chính đâu? Cậu bảo anh ta cũng đến mà!”
[Dư Tĩnh Thần làm vệ sĩ cho nữ chính, đương nhiên phải đứng ngoài rồi. Anh ta đang ở ngay ngoài kia, nếu muốn cô có thể gọi vào xem.]
“Tôi đẹp chứ đâu có điên.” Nhược Uyển càu nhàu.
Đang yên đang lành lại hỏi tới vệ sĩ của nữ chính trong khi chẳng quen biết sẽ gây ra rắc rối không cần thiết cho cô. Thời gian tiếp theo còn dài, cô sợ gì không có cơ hội được nhìn thấy nam chính chứ!
7
0
2 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
