0 chữ
Chương 16
Chương 4.3: Thắc mắc
Ngay khoảnh khắc cô mất thăng bằng, Kỳ Vân Trạch nhanh chân lao đến. Trong tích tắc, hắn đã kịp đỡ ôm lấy cơ thể đang dần mềm nhũn đi ấy. Gò má cô nóng rực, hơi thở hỗn loạn, trán lấm tấm mồ hôi.
“Con bé đang sốt!” Kỳ Vân Trạch trầm giọng gắt, làn da chỗ anh chạm vào nóng hổi tựa như có lửa.
Sắc mặt Kỳ Vân Lẫm thay đổi, không giấu nổi sự ngạc nhiên trong ánh mắt. Hắn vội vàng lao đến bên cạnh Nhược Uyển, đặt tay lên trán cô rồi nghi hoặc nói: “Không phải, em ấy vẫn luôn bình thường mà...”
“Đừng nói nữa, lên xe!” Kỳ Vân Trạch ra lệnh, giọng lạnh như dao cắt.
Kỳ Vân Trạch ôm em gái bước thẳng lên chiếc xe dẫn đầu. Cả đoàn xe rời sân bay rồi nhanh chóng chạy về phía trang viên Kỳ thị chỉ cách đó chưa đầy mười phút lái xe.
Trang viên Kỳ thị dựa lưng vào dãy núi Thanh Vân hùng vĩ, kiến trúc phân tầng uốn lượn theo thế đất tự nhiên. Từ xa trông lại, những mái ngói cong vυ"t như ẩn hiện giữa làn sương sớm, nối tiếp nhau như những bậc thềm dẫn lên trời cao.
Đoàn xe của Kỳ Vân Trạch vượt qua cổng chính nằm dưới chân núi, đi theo con đường chuyên biệt dẫn thẳng vào chính điện. Ngay khi cửa mở ra, đã có đội ngũ y tế đứng túc trực sẵn để đưa Nhược Uyển đi.
Thế nhưng Kỳ Vân Trạch lại thẳng thừng nói: “Để tôi!”
Ở nhà họ Kỳ, tiếng nói của cậu cả chỉ đứng sau mỗi ông chủ, nên không ai dám phản bác hắn.
Mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng, Nhược Uyển được anh cả đặt lên giường bệnh. Áo ngoài của cô đã được cởi ra từ lúc trên xe, cả áo trong cũng được nới lỏng để cô dễ thở. Bọn họ chỉ có thể sơ cứu trước giúp cô tạm thời hạ nhiệt độ.
Trong trang viên có cả nữ bác sĩ và nữ y tá, bọn họ lập tức vây quanh giường bệnh làm theo chỉ thị của Kỳ Vân Lẫm. Cho đến khi tình hình cô gái đã ổn định, ai nấy mới thở phào một phen.
Kỳ Vân Lẫm kiểm tra lần nữa các chỉ số sinh tồn của Nhược Uyển rồi mới rời khỏi phòng bệnh mà đi tìm anh cả. Sau khi đưa Nhược Uyển đến đây, hắn đã ra ngoài gọi điện cho ba.
“Ba, Nhược Uyển phát sốt, A Lẫm đang chữa trị cho con bé!” Giọng Kỳ Vân Trạch rất lạnh, hoàn toàn không nhìn ra được cảm xúc bên trong.
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói đầy lo lắng: “Sao con bé lại ốm, mấy ngày trước vẫn bình thường mà.”
“A Lẫm nói do thể trạng Nhược Uyển vốn đã yếu sẵn, việc đột ngột thay đổi môi trường khiến con bé không chịu nổi. Sau khi hạ sốt sẽ ổn thôi, ba đừng lo quá.”
Kỳ Minh Thương thoáng im lặng, ông ấy thừa biết nguyên nhân khiến con gái út đổ bệnh không chỉ vì chưa quen khí hậu nước Y.
“Con bé đang sốt!” Kỳ Vân Trạch trầm giọng gắt, làn da chỗ anh chạm vào nóng hổi tựa như có lửa.
Sắc mặt Kỳ Vân Lẫm thay đổi, không giấu nổi sự ngạc nhiên trong ánh mắt. Hắn vội vàng lao đến bên cạnh Nhược Uyển, đặt tay lên trán cô rồi nghi hoặc nói: “Không phải, em ấy vẫn luôn bình thường mà...”
“Đừng nói nữa, lên xe!” Kỳ Vân Trạch ra lệnh, giọng lạnh như dao cắt.
Kỳ Vân Trạch ôm em gái bước thẳng lên chiếc xe dẫn đầu. Cả đoàn xe rời sân bay rồi nhanh chóng chạy về phía trang viên Kỳ thị chỉ cách đó chưa đầy mười phút lái xe.
Trang viên Kỳ thị dựa lưng vào dãy núi Thanh Vân hùng vĩ, kiến trúc phân tầng uốn lượn theo thế đất tự nhiên. Từ xa trông lại, những mái ngói cong vυ"t như ẩn hiện giữa làn sương sớm, nối tiếp nhau như những bậc thềm dẫn lên trời cao.
Thế nhưng Kỳ Vân Trạch lại thẳng thừng nói: “Để tôi!”
Ở nhà họ Kỳ, tiếng nói của cậu cả chỉ đứng sau mỗi ông chủ, nên không ai dám phản bác hắn.
Mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng, Nhược Uyển được anh cả đặt lên giường bệnh. Áo ngoài của cô đã được cởi ra từ lúc trên xe, cả áo trong cũng được nới lỏng để cô dễ thở. Bọn họ chỉ có thể sơ cứu trước giúp cô tạm thời hạ nhiệt độ.
Trong trang viên có cả nữ bác sĩ và nữ y tá, bọn họ lập tức vây quanh giường bệnh làm theo chỉ thị của Kỳ Vân Lẫm. Cho đến khi tình hình cô gái đã ổn định, ai nấy mới thở phào một phen.
“Ba, Nhược Uyển phát sốt, A Lẫm đang chữa trị cho con bé!” Giọng Kỳ Vân Trạch rất lạnh, hoàn toàn không nhìn ra được cảm xúc bên trong.
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói đầy lo lắng: “Sao con bé lại ốm, mấy ngày trước vẫn bình thường mà.”
“A Lẫm nói do thể trạng Nhược Uyển vốn đã yếu sẵn, việc đột ngột thay đổi môi trường khiến con bé không chịu nổi. Sau khi hạ sốt sẽ ổn thôi, ba đừng lo quá.”
Kỳ Minh Thương thoáng im lặng, ông ấy thừa biết nguyên nhân khiến con gái út đổ bệnh không chỉ vì chưa quen khí hậu nước Y.
7
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
