TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 59
Chương 59: Drama

Ánh mắt Lương Hoài Tự khi nhìn Hà Tông Khâm thoáng chút nghiêm túc.

Thấy anh gật đầu, Hà Tông Khâm nói: “Bình thường thôi, người đang yêu đều như vậy cả…”

Anh ấy thao thao bất tuyệt phân tích một hồi, nghe cũng có vẻ có lý.

Nhưng những điểm “không bình thường” gần đây của Trang Phù Dao thì lại quá nhiều. Không chỉ tính cách thay đổi, sở thích cũng khác, thậm chí dường như còn quên mất vài chuyện.

Hôm đó, Trang Phù Dao hỏi anh liệu Lương Triều Lạc có phải đang yêu không. Ban đầu anh tưởng cô muốn anh đóng vai người phản đối để làm rõ vấn đề, nên còn thấy có lý.

Nhưng sau đó mãi chẳng có thêm gì, khiến anh bắt đầu thấy lạ. Còn lần trước ở đồn cảnh sát nữa, lúc cô đối mặt với Đặng Kỳ Phong cứ như người xa lạ…

“Cũng không hẳn là hoàn toàn không giống người ấy.” Lương Hoài Tự nghĩ một chút rồi nói: “Chỉ là so sánh ra thì… Giống người ấy của nhiều năm trước hơn.”

Hà Tông Khâm rất bất ngờ. Trước đây anh ấy chỉ cảm thấy Lương Hoài Tự và cô giáo Thẩm khá xứng đôi, giờ nghe thế mới hiểu, đây đâu chỉ là “xứng”, mà còn là “rễ tình ăn sâu” rồi.

“Vậy chứng tỏ người bạn anh gặp được đúng người rồi. Chỉ khi người ta gặp được hạnh phúc, mới trở nên ngây thơ, giống như bản thân mình ngày xưa vậy.”

Lương Hoài Tự khẽ nhíu mày, không nói gì nữa. Anh gọi thêm một ly rượu, rồi lại rơi vào trạng thái im lặng như trước.

Nụ cười hời hợt trên mặt Hà Tông Khâm cũng dần cứng lại. Anh ấy ngăn anh lại: “Uống một chút cho vui thì được, chứ uống kiểu anh thì hại thân đấy. Anh không tự biết cơ thể mình thế nào à?”

“Đừng lo cho tôi.” Lương Hoài Tự dùng khuỷu tay đẩy anh ấy ra.

Hà Tông Khâm hiểu tính Lương Hoài Tự, chịu mở lời tâm sự chuyện tình cảm với anh ấy đã là chuyện xưa nay chưa từng có rồi.

Anh ấy bất đắc dĩ thở dài, chỉ có thể ngồi bên cạnh khuyên nhủ: “Anh độc thân bao nhiêu năm rồi, cũng nên tìm một người đi thôi. Cuộc đời chỉ có mấy chục năm ngắn ngủi, sống vui vẻ mới là quan trọng nhất. Ý kiến người khác thì có gì quan trọng đâu? Gánh nhiều gánh nặng đến mấy, cuối cùng cũng chỉ là mây khói mà thôi.”

Từ sau hôm được Hà Tông Khâm chỉ điểm, Lương Hoài Tự cũng đã cân nhắc qua. Nhưng chỉ cần nghĩ đến người ấy không phải là Trang Phù Dao, trong lòng liền thấy khó chịu, không thoải mái, suy nghĩ ngay lập tức bị dập tắt.

Cả đời này, anh không thể bắt đầu một mối tình mới được nữa.

Khuyên nhủ được một lúc, Hà Tông Khâm thấy khô miệng, cũng không uống rượu nữa, mà gọi một ly nước chanh.

Uống được nửa ly, vợ đã điện thoại tới.

Anh ấy chạy ra chỗ yên tĩnh nghe máy, quay lại với vẻ khó xử.

Bên kia đầu dây, vợ đang mắng anh ấy vì giờ này còn chưa chịu về nhà. Cứ thế này, về đến nhà thật sự có khi phải quỳ ván giặt cũng nên.

Cũng không biết nên ở lại vì tình nghĩa huynh đệ, cùng Lương Hoài Tự uống tới say mềm, hay là quay về làm người chồng gương mẫu nữa đây?

0

0

1 ngày trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.