0 chữ
Chương 35
Chương 35: Tin đồn
Trưởng thành trong hoàn cảnh đó, Dịch Hàm sớm khôn ngoan lanh lợi hơn người, rất biết tính toán. Ngay từ nhỏ cô ta đã xác định mục tiêu là phải gả vào nhà họ Lương, cưới bằng được Lương Triều Lạc.
Không phải vì yêu Lương Triều Lạc, mà vì nhìn trúng thân phận trưởng tôn của nhà họ Lương.
Những năm qua, cô ta thu mua không ít người bên cạnh Lương Triều Lạc.
Thậm chí còn lôi kéo được cả Trang Phù Dao.
Hai người từng là đồng minh, cùng nhau tìm cách chia rẽ tình cảm của nam nữ chính, bày không ít trò. Về sau thế cục thay đổi, thấy ở nhà họ Lương không kiếm chác được gì, Dịch Hàm quay sang phản bội Trang Phù Dao, phá hoại mấy dự án hai người cùng đầu tư, sau đó ôm tiền bỏ trốn.
Nghĩ đến những diễn biến về sau, thái độ của Trang Phù Dao lập tức lạnh nhạt hẳn đi.
Lương Hoài Tự cũng nhận ra điều đó, đợi Dịch Hàm đi rồi mới hỏi: “Sao thế? Trước kia chẳng phải em vẫn hay nhắc đến Dịch Hàm sao?”
“Em có nhắc à?” Trang Phù Dao giả vờ không nhớ, ngồi xuống uống ngụm nước.
Thấy dấu son trên vành cốc, trong lòng Lương Hoài Tự chợt dâng lên một cảm xúc khó tả: “Em đang dùng cốc của anh.”
Trang Phù Dao cũng không để ý, nghe vậy liền nhíu mày khó chịu: “Anh chê em à?”
Lương Hoài Tự không ngờ cô lại hỏi vậy. Hai người còn thân mật hơn cả thế này, anh tất nhiên không để ý, câu nói ban nãy chỉ là lời nhắc lịch sự thôi.
Giờ mà nói là không chê thì có vẻ khách sáo.
Mà nói là chê thì…
Với tính khí của Trang Phù Dao, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Lương Hoài Tự đã bao năm quyết đoán trên thương trường, giờ lại hiện rõ vẻ lúng túng hiếm thấy.
Đang định nghĩ cách thì Trang Phù Dao đã nhẹ nhàng chuyển đề tài: “À mà, phim của bà Quý chiếu rồi, em còn dư một vé, anh đi không?”
So với câu hỏi vừa rồi, câu này dễ trả lời hơn hẳn.
Lương Hoài Tự thở phào, không suy nghĩ gì nhiều liền gật đầu đồng ý.
Đến chiều hôm trước buổi xem phim, anh mới chợt nhận ra, lại thấy lòng nặng trĩu.
“Còn dư một vé” là ý bảo ngoài cô ra thì có thêm một người nữa.
Hay là ngoài cô và Tần Chính Lâm ra… Còn dư một vé nữa?
Nếu là trường hợp đầu tiên, tại sao không đi riêng với Tần Chính Lâm?
Còn nếu là trường hợp sau, ba người cùng đi xem phim, liệu có quá bất tiện không?
Anh gửi cho Trang Phù Dao một tin nhắn, khéo léo bày tỏ rằng có lẽ anh sẽ không thể đi được.
Trang Phù Dao không trả lời ngay.
Lúc Lương Hoài Tự làm việc thường rất chuyên tâm, sợ bỏ lỡ tin nhắn của cô, anh đã cố ý bật thông báo điện thoại.
Vậy mà tận hai tiếng đồng hồ mà cô vẫn không hồi âm. Sau đó, thư ký Trình đến giục anh đi họp.
Hôm nay là ngày báo cáo, tất cả các giám đốc khách sạn năm sao trực thuộc Trường Đình đều từ khắp nơi về trụ sở chính họp.
Trong những cuộc họp kiểu này, người phát biểu chủ yếu là phó tổng giám đốc Chu, phụ trách mảng khách sạn của tập đoàn.
Còn Lương Hoài Tự chỉ cần nắm bắt và quyết định những chính sách quan trọng.
Không phải vì yêu Lương Triều Lạc, mà vì nhìn trúng thân phận trưởng tôn của nhà họ Lương.
Những năm qua, cô ta thu mua không ít người bên cạnh Lương Triều Lạc.
Thậm chí còn lôi kéo được cả Trang Phù Dao.
Hai người từng là đồng minh, cùng nhau tìm cách chia rẽ tình cảm của nam nữ chính, bày không ít trò. Về sau thế cục thay đổi, thấy ở nhà họ Lương không kiếm chác được gì, Dịch Hàm quay sang phản bội Trang Phù Dao, phá hoại mấy dự án hai người cùng đầu tư, sau đó ôm tiền bỏ trốn.
Nghĩ đến những diễn biến về sau, thái độ của Trang Phù Dao lập tức lạnh nhạt hẳn đi.
“Em có nhắc à?” Trang Phù Dao giả vờ không nhớ, ngồi xuống uống ngụm nước.
Thấy dấu son trên vành cốc, trong lòng Lương Hoài Tự chợt dâng lên một cảm xúc khó tả: “Em đang dùng cốc của anh.”
Trang Phù Dao cũng không để ý, nghe vậy liền nhíu mày khó chịu: “Anh chê em à?”
Lương Hoài Tự không ngờ cô lại hỏi vậy. Hai người còn thân mật hơn cả thế này, anh tất nhiên không để ý, câu nói ban nãy chỉ là lời nhắc lịch sự thôi.
Giờ mà nói là không chê thì có vẻ khách sáo.
Mà nói là chê thì…
Với tính khí của Trang Phù Dao, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Lương Hoài Tự đã bao năm quyết đoán trên thương trường, giờ lại hiện rõ vẻ lúng túng hiếm thấy.
So với câu hỏi vừa rồi, câu này dễ trả lời hơn hẳn.
Lương Hoài Tự thở phào, không suy nghĩ gì nhiều liền gật đầu đồng ý.
Đến chiều hôm trước buổi xem phim, anh mới chợt nhận ra, lại thấy lòng nặng trĩu.
“Còn dư một vé” là ý bảo ngoài cô ra thì có thêm một người nữa.
Hay là ngoài cô và Tần Chính Lâm ra… Còn dư một vé nữa?
Nếu là trường hợp đầu tiên, tại sao không đi riêng với Tần Chính Lâm?
Còn nếu là trường hợp sau, ba người cùng đi xem phim, liệu có quá bất tiện không?
Anh gửi cho Trang Phù Dao một tin nhắn, khéo léo bày tỏ rằng có lẽ anh sẽ không thể đi được.
Trang Phù Dao không trả lời ngay.
Lúc Lương Hoài Tự làm việc thường rất chuyên tâm, sợ bỏ lỡ tin nhắn của cô, anh đã cố ý bật thông báo điện thoại.
Hôm nay là ngày báo cáo, tất cả các giám đốc khách sạn năm sao trực thuộc Trường Đình đều từ khắp nơi về trụ sở chính họp.
Trong những cuộc họp kiểu này, người phát biểu chủ yếu là phó tổng giám đốc Chu, phụ trách mảng khách sạn của tập đoàn.
Còn Lương Hoài Tự chỉ cần nắm bắt và quyết định những chính sách quan trọng.
1
0
1 tuần trước
18 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
