TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22: Chồng

Ngày 3 tháng 6 năm 2019, họ chính thức ly hôn. Từ đó về sau, những tin nhắn chỉ còn là những lời hỏi thăm xoay quanh cậu con trai Lương Triều Lạc.

Dù đổi điện thoại, anh vẫn giữ nguyên bản sao những đoạn trò chuyện ấy. Mỗi lần đọc lại, tim anh như bị ai bóp chặt, đau đến nghẹt thở, nhưng vẫn không nỡ xóa đi.

Giờ nhìn lại, cuộc hôn nhân của họ đổ vỡ không phải là không có dấu hiệu.

Cô thích du lịch, thích mua sắm, thích được ở bên cạnh người mình yêu. Còn anh thì mải mê với sự nghiệp, ngây thơ cho rằng họ sẽ mãi ở bên nhau cả đời.

Đến khi anh quay đầu nhìn lại, Trường Đình đã vững vàng lập nghiệp trong nước, còn anh thì đánh mất người phụ nữ còn quan trọng hơn cả sự nghiệp ấy. Vì thế, anh đã day dứt suốt năm năm qua.

Ánh đèn ngoài cửa sổ hắt vào, chiếu lên khuôn mặt anh, khắc rõ từng đường nét sâu thẳm, u tối cùng đôi mắt chẳng còn yên bình như xưa.

Không thấy cô trả lời tin nhắn.

Lương Hoài Tự liền gọi điện cho cô.

Sắp hết chuông thì bên kia mới bắt máy.

“A lô?”

Lương Hoài Tự nghe thấy giọng cô lè nhè không rõ, khẽ nhíu mày: “Em uống rượu à?”

“Ừm, anh đến đón em đi…” Trang Phù Dao liếc hai người bạn bên cạnh đã say đến bất tỉnh: “... Đón cả bạn em nữa được không?”

...

Cúp máy xong, Lương Hoài Tự nhắn tin cho tài xế Bành, sau đó báo lại với tài xế rằng sẽ đổi địa điểm.

Anh vẫn đang mặc sơ mi công sở lúc họp, toàn thân ăn mặc rất chỉn chu, phong cách đúng kiểu cán bộ nhà nước. Vừa đến cửa DS, đã thu hút không ít ánh nhìn.

Đã có người đi báo cho ông chủ rồi.

Ông chủ vội vã chạy ra, đặc biệt là sau khi nghe bảo vệ nói người kia ngồi xe Hồng Kỳ với biển số tiến, trán lập tức toát mồ hôi lạnh.

Chẳng lẽ là đi kiểm tra đột xuất?

Trời có mắt, chỗ anh ta làm ăn hợp pháp, đường đường chính chính, không thể nghiêm túc hơn được nữa.

Ông chủ bước tới bắt tay niềm nở:

“Lãnh đạo, anh đến…”

Lương Hoài Tự nhận ra trang phục của mình có vẻ hơi dọa người, liền hạ giọng, cố gắng thu lại khí thế: “Tôi không phải lãnh đạo, chỉ tới đón người nhà uống say thôi.”

Ông chủ không tin, trong đầu toàn là chiếc xe Hồng Kỳ có biển số đẹp kia, nghĩ chắc là đi “vi hành” nên ngoan ngoãn đi theo bên cạnh, liên tục giải thích: “Chúng tôi làm ngành dịch vụ ăn uống, giấy phép đầy đủ, đảm bảo sạch sẽ.”

Lương Hoài Tự ứng phó vài câu, liếc một vòng nhà hàng, nhìn thấy vài nhân viên phục vụ ăn mặc lố lăng thì không khỏi cau mày. Cuối cùng cũng tìm thấy Trang Phù Dao và bạn cô. Sau khi hỏi địa chỉ, anh bảo tài xế Bành lái xe đưa bạn cô về nhà, còn anh thì đưa Trang Phù Dao đi taxi về Bác Nhã Loan.

Trang Phù Dao uống rượu xong cảnh giác cao độ, suýt nữa đã ra đòn với anh, may mà nhận ra mùi hương trên người Lương Hoài Tự, mới chịu đi theo anh.

0

0

1 ngày trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.