TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12: Chuyển nhà

Trang Phù Dao không chống lại được sự nũng nịu của hai người, bật cười: “Được thôi.”

Cô vừa nhìn chuyên viên trang điểm thao tác trên mặt mình, vừa âm thầm học hỏi.

Hồi đại học, cô cũng từng trang điểm một thời gian, nhưng khi đó thịnh hành kiểu trang điểm đậm, áp dụng lên mặt cô thì lại có phần quá lòe loẹt. Hết thấy mới lạ rồi, cô lại cảm thấy thà chỉ đánh son còn đẹp hơn.

Nhưng thời nay đã khác, cách trang điểm và phong cách cũng đa dạng hơn. Một chuyên viên giỏi biết cách phát hiện cái đẹp, làm nổi bật cái đẹp. Khi thành quả hoàn tất, Tống Tình và Donut đều tròn mắt khen không ngớt lời.

Sau khi chọn mua mỹ phẩm xong, bước ra khỏi tiệm, Donut vẫn tiếp tục khen: “Còn đẹp hơn cả minh tinh nữa!”

Trang Phù Dao cũng thấy đúng là thần kỳ thật. Cùng là vẽ lên mặt, nhưng giờ nhìn lại thì cách trang điểm hiện nay rõ ràng là đẹp hơn rất nhiều.

“Donut, làm ơn tự kiềm chế đi. Đúng là đám mê sắc đẹp không còn thuốc chữa mà.” Tống Tình làm bộ nghiêm túc, rồi quay đầu ôm lấy Trang Phù Dao: “Aaaaaa thật sự đẹp quá đi!”

Thư Nhuận: “…”

Tống Tình chẳng hề nói quá: “Đến hôm chị chuyển nhà, nhất định phải trang điểm thế này. Vậy thì sẽ khiến anh chồng cũ mê mệt luôn ấy chứ.”



Những năm 60, 70 của thế kỷ trước, nhà họ Lương đã ra nước ngoài phát triển, chỉ để lại một phần nhỏ sản nghiệp trong nước.

Đợi đến khi Lương Hoài Tự tiếp quản phần sản nghiệp trong nước, các ngành nghề cốt lõi mới bắt đầu dần dần chuyển về. Chiến lược trăm năm của nhà họ Lương đều lấy việc phát triển trong nước làm mục tiêu trọng tâm.

Lương Hoài Tự đã đào tạo đội ngũ thân tín để giúp mình xử lý công việc tập đoàn, nhưng công việc trong tập đoàn rối rắm phức tạp, vẫn cần anh tự mình quyết định phần lớn vấn đề. Cho nên ngoài thời gian lên lớp mỗi tuần một lần ở trường, phần lớn thời gian anh đều làm việc tại trụ sở của tập đoàn Trường Đình.

Hôm nay là một ngày làm việc hết sức bình thường, nhưng nhân viên phòng thư ký lại cảm thấy có gì đó rất khác.

Thư ký Trình bị gọi vào phòng tổng giám đốc, khi bước ra thì vẻ mặt đầy kỳ quặc, cô ấy lắc đầu đầy khó tin: “Nói cho mấy người biết, kỳ lạ lắm luôn.”

“Tôi vừa vào thì tổng giám đốc đã khen tôi có gu thẩm mỹ, ban đầu tôi còn tưởng anh ấy đang ám chỉ tôi ăn mặc không phù hợp khi đi làm nữa cơ.” Đến đoạn cao trào, cô ấy cố tình uống nước thật chậm.

Mọi người sốt ruột: “Chị Trình!”

“Gấp gì chứ.” Thư ký Trình uống xong, cười đầy thần bí: “Kết quả là bảo tôi đi chọn bộ chăn ga gối nệm và các vật dụng sinh hoạt. Tôi hỏi muốn phong cách gì, tổng giám đốc nói anh ấy cũng không rõ, chỉ bảo đối phương là phụ nữ, mỗi phong cách chọn vài bộ.”

Mọi người đồng loạt hít sâu một hơi. Ai cũng biết tổng giám đốc đã ly hôn được năm năm, bây giờ có ý định mua chăn gối, chẳng lẽ là Trường Đình sắp có phu nhân mới sao?

Mọi người suy nghĩ một hồi, cảm thấy khả năng này rất cao.

Nếu là người thân kiểu như họ hàng thì mấy việc lặt vặt thế này cứ giao cho quản gia làm là xong, cần gì phải phiền đến thư ký hành chính?

Có người ở cạnh nói: “Tin nội bộ nhé, mấy hôm trước tổng giám đốc đang họp thì có nghe điện thoại, giọng điệu nghe cũng rất đáng nghi.”

“Thật hả?” Mọi người quay sang hỏi thư ký Trình.

Không ai biết chuyện riêng của sếp nhiều bằng thư ký của phòng tổng giám đốc.

0

0

5 ngày trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.