TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 109
Chương 116: Siêu sao đại nhân, tránh xa một chút (66)

Hôm nay Tư Vân Tà sẽ tham dự một buổi triển lãm. Cô duỗi người một cái, thở phào nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng thì anh cũng ra ngoài rồi.

Từ sau ngày sinh nhật của Tần La, sau khi hôn cô ở buổi tiệc đêm đó, dường như Tư Vân Tà đã thành công mở ra một cái van cảm xúc nào đấy. Hễ có thời gian rảnh, bất kể hoàn cảnh thế nào thì anh cũng muốn quấn quýt bên cô không rời.

Vừa nghĩ, cô vừa thay quần áo, mang giày chuẩn bị ra khỏi nhà.

Chỗ ở của Tư Vân Tà nằm giữa lưng chừng núi nên rất khó bắt xe. May mà sau khi Tần La biết cô sống chung với Tư Vân Tà, ngoài chút bất ngờ ban đầu thì cô ấy cũng chẳng nói gì thêm. Thế nên mỗi lần muốn rủ cô ra ngoài, Tần La đều sắp xếp tài xế riêng đến đón.

Vừa bước ra khỏi cửa, cô liền thấy một chiếc Mercedes màu đen đỗ cách đó không xa.

Đi đi lại lại nhiều lần, cô cũng dần quen mặt tài xế.

Khi cô lên xe, tài xế mỉm cười chào hỏi: “Tuyên tiểu thư, Tần La tiểu thư muốn tôi đón cô để cô đi dạo phố cùng cô ấy.”

Tuyên Vân Chi mỉm cười: “Ừm, làm phiền chú rồi.”

Xe ô tô lập tức khởi động, chỉ nửa giờ sau đã tới quán cà phê nơi Tần La đang ngồi đợi.

Cô vừa bước xuống xe đã phát hiện không ít paparazzi và phóng viên đang phục sẵn, máy ảnh đều chĩa về một góc sát tường - nơi vị ảnh hậu nổi tiếng đang ngồi.

Cũng phải công nhận mấy tay paparazzi này thật đáng nể, đến cả chỗ kín đáo thế này mà cũng lần ra được, đúng là không phải người thường có thể làm được. Cô đẩy cửa quán cà phê bước vào, bên trong ngoài Tần La ra thì không còn ai khác.

“Vân Chi.”

Giọng nói nhẹ nhàng vang lên, từ xa Tần La đã khẽ gật đầu chào cô.

Cô bước tới, ngồi xuống đối diện với Tần La, nhếch môi cười: “Tần ảnh hậu biết chọn chỗ ghê, bên ngoài người ta đang đợi cô đó.”

Tần La khẽ vén tóc, đẩy về phía cô một ly cà phê còn chưa uống tới: “Cũng đâu phải bảo cô ở ngoài chờ, sao phải lo giùm người khác làm gì?”

Tuyên Vân Chi nhún vai: “Tôi chỉ thấy lần nào chúng ta gặp nhau cũng ở mấy chỗ tối tăm thế này, người ta lại lầm tưởng quan hệ giữa hai ta có gì đặc biệt ấy chứ.”

Đây không phải lời nói đùa. Nhớ lần đầu tiên Tần La hẹn gặp cũng là ở một nơi tối tăm như thế.

Thế là hôm sau, mấy tay paparazzi không cần biết đối tượng hẹn hò là nam hay nữ liền tung tin lên Weibo với tiêu đề.

# Tần ảnh hậu gặp người thần bí giữa đêm khuya, tình mới lộ diện rồi ư? #

Lúc đó Tuyên Vân Chi đọc được tin đó mà dở khóc dở cười.

Tần La khuấy muỗng cà phê, không thấy việc đó quá quan trọng: “Hiểu lầm thì hiểu lầm đi, được gán couple cũng chẳng sao cả.”

Tuyên Vân Chi đang định cầm ly cà phê lên, bàn tay chợt khựng lại.

Couple à...

Cô khôn khéo không tiếp tục đi sâu vào đề tài này mà đổi hướng: “Cô định để chúng ta ngồi đây uống cà phê tới trưa luôn à?”

Đôi mắt Tần La sáng lên, mỉm cười: “Tất nhiên là không rồi. Uống xong cà phê rồi chúng ta sẽ đi ra cửa sau, tôi đã sắp xếp người xong hết rồi.”

Nói xong Tần La nâng ly lên, Tuyên Vân Chi nhướng mày, cũng nâng ly lên cụng nhẹ.

May mà lần này không bị người ta vây kín đến mức nghẹt thở như trước.

Sau khi uống cạn ly cà phê, hai người đi ra bằng lối cửa sau.

Vừa đẩy cửa liền thấy chiếc xe thương vụ dừng sẵn ở đó.

Tần La mở cửa xe ngồi lên, vừa đi vừa nói: “Lần đầu tiên tôi thấy nổi tiếng quá cũng là một loại gánh nặng.”

Cô ấy vừa nói vừa thở dài một hơi.

Tuyên Vân Chi mỉm cười theo, đúng lúc này điện thoại trong túi rung lên. Cô liếc nhìn tên người gọi, là Tư Vân Tà. Vừa bước lên xe, cô vừa tiện tay ấn nút nghe máy.

Cô mới ngồi vào trong xe, trước mắt nhanh chóng ánh lên một tia sáng.

1

0

2 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.