TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 33
Chiến lực cấp S+

Đông đông đông

Đến nửa đêm,

Lâm Lãng vừa mới đánh bại được Ninh Vũ Sương kiêu ngạo.

Đang chuẩn bị nghỉ ngơi thật tốt.

Thì đột nhiên lại nghe thấy có tiếng gõ cửa.

Cố Phỉ ở ngoài cửa nói:

"Hai người xong chuyện chưa? Em cùng với Tô Nhiễm còn chưa được ngủ!"

Lâm Lãng nghe vậy, cũng cảm thấy hơi xấu hổ.

Chỉ có thể tự tìm lý do, hôm nay hắn hạ thủ hơi không nương tay một chút.

Để Ninh Vũ Sương suốt cả đêm kêu không ngừng.

Âm thanh có thể hơi lớn, làm phiền giấc ngủ của họ rồi.

Hắn đang chuẩn bị thể hiện phong thái thân sĩ một chút, đến trong phòng làm việc để nghỉ lại, nhường chiếc giường lớn trong phòng ngủ cho ba cô gái.

Nhưng Cố Phỉ lại nói:

"Hai người ngủ ở đây đi, em đưa Tô Nhiễm xuống lầu dưới!"

Nhà Cố Phỉ ở ngay dưới lầu.

Hơn nữa, điều kiện của cô về mọi mặt đều tốt hơn nhà của Lâm Lãng rất nhiều.

Đây thực sự là một lựa chọn tốt.

Lâm Lãng sử dụng dị năng tinh thần lực kiểm tra tình huống của mấy tầng lầu gần đấy.

Chỉ có một vài con bọ vô hại ẩn náu trong thang máy.

Không có mối nguy hiểm nào khác.

Mà ở bên ngoài Cố Phỉ lại nói thêm:

"Yên tâm đi, em đã dùng tinh thần lực kiểm tra tình hình xung quanh rồi, không có nguy hiểm gì đâu!"

Trải qua mấy ngày chăm chỉ luyện tập.

Khả năng vận dụng tinh thần lực của Cố Phỉ cũng không ngừng tiến bộ, trường tinh thần lực của cô đã có thể vận dụng trong phạm vi khoảng năm mét.

Vừa vặn có thể vận dụng trong khoảng cách giữa tầng 21 và tầng 22.

Lâm Lãng thở phào nhẹ nhõm, nói:

"Vậy các em đi đi."

Giọng nói của Lục Tô Nhiễm vang lên:

"Lâm Lãng! Vậy chúng ta ngày mai gặp lại!"

Một lúc sau.

Có tiếng cửa mở, đóng truyền tới.

Lâm Lãng vẫn luôn dùng dị năng để chú ý đến hai người, đồng thời điều động mộc hệ dị năng khống chế cây đại thụ ngoài cửa sổ, đưa nó vào trạng thái phòng bị cao độ.

Nếu có bất kỳ tình huống nguy hiểm đặc biệt nào xảy ra, hắn có thể ngay lập tức ra tay hỗ trợ.

Cho đến khi các cô đã an toàn bước vào căn hộ 2102.

Cuối cùng Lâm Lãng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

Quay đầu lại, hắn nhìn thấy Ninh Vũ Sương, người đang đổ mồ hôi đầm đìa, nhưng vẫn đang ngơ ngác kêu lên:

"Lâm Lãng! Anh là của em! Nếu anh dám bỏ rơi em, em sẽ đem anh bắt lại, nghiêm hình tra tấn anh..."

"Ai tra tấn ai thì còn chưa chắc đâu!"

Lòng háo thắng của Lâm Lãng bị kích phát trỗi dậy.

Đã ăn qua lực lượng quả trung cấp đúng là không giống nhau, thể lực cũng tăng lên không ít.

Nhưng so với Lâm Lãng, đã trải quả bốn lần cường hóa, làm sao có thể thua được chứ?

Chỉ chốc lát sau.

Thanh âm của Ninh Vũ Sương lại vang vọng khắp cả phòng.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Lâm Lãng rời khỏi phòng ngủ.

Chỉ cảm thấy toàn thân thư thái, không hề mệt mỏi chút nào.

Hôm nay hắn chuẩn bị bữa sáng cho các cô gái thật tốt rồi bày nó lên bàn ăn.

Sau đó, thì tới phòng làm việc.

"Bây giờ không cần quả siêu năng lượng, mình cũng đã có thể hấp thụ năng lượng bên ngoài kia rồi, sẽ ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn!"

"Nhưng hiệu quả của phương pháp hấp thụ năng lượng này cực kỳ thấp!"

"Nếu như phương pháp thiền định có thể đẩy nhanh quá trình hấp thụ năng lượng của quả siêu năng lực. Không biết nó có còn áp dụng được với năng lượng do sương mù đỏ mang tới hay không?"

Hắn ngồi khoanh chân trên ghế máy tính.

Điều hòa nhịp thở.

Lúc ban đầu không có thay đổi rõ ràng nào.

Nhưng dần dần.

Hắn nhận thấy thỉnh thoảng, sau một hai nhịp thở, thân thể hắn từ bên trong lẫn bên ngoài sẽ có một chút xíu thay đổi không quá rõ rệt.

Phảng phất như có một khối nam châm đi qua, làm các vật bằng sắt trên đường đi của nó hơi dẫn động.

Hắn dựa theo cảm giác này mà tiếp tục cố gắng thử nghiệm.

Cứ một lần tiếp một lần, cuối cùng!

Trên người hắn liền dẫn ra một lực hút kỳ diệu!

Đem Sương mù đỏ trong thiên địa thực sự hút vào qua cửa sổ, chui qua miệng mũi lao vào bên trong cơ thể hắn ta!

Mỗi một nhịp thở của Lâm Lãng!

Đều tựa như đang ăn một trái cây siêu năng lượng trung cấp vậy!

Hạch siêu năng lượng trong cơ thể hắn giống như một con thú tham lam đang thưởng thức dòng sương mù vô tận tràn vào cơ thể!

Độ sáng và khối lượng của hạch siêu năng lượng cũng đang tăng lên nhanh chóng!

Thở một hơi.

Lại hít vào một ngụm.

Có tiếng gió nhẹ thổi bên tai.

Nếu như có ai đó đang ở trên không vào thời điểm này, hướng mắt nhìn xuống, sẽ có thể thấy dị biến xuất hiện.

Sương mù ban đầu bao phủ toàn bộ tiểu khu Hạnh Phúc không còn tĩnh lặng và sâu thẳm như ban đầu nữa.

Thay vào đó, nó dần dần hình thành một cơn lốc xoáy, hùng dũng hướng về một điểm nhất định ở trung tâm!

Trong lúc nhất thời!

Bên trong tiểu khu cuồng phong nổi lên!

Ngay cả cây đại thụ mọc cạnh cửa sổ phòng Lâm Lãng, tất cả cành lá đều lay động dữ dội! Phát ra từng đợt âm thanh vù vù.

Mọi người chỉ nghĩ rằng sắp có cơn bão đổ tới nên đóng chặt cửa sổ và cửa ra vào. Ba cô gái ở ngoài phòng khách cũng đang nghị luận:

"Trời sắp mưa to rồi!"

...

Cuối cùng, Lâm Lãng cũng mở mắt.

Cơn gió mạnh bên ngoài cửa sổ lập tức lắng xuống.

Mọi thứ trở lại bình yên.

Hạch siêu năng lượng trong cơ thể Lâm Lãng đã biến thành một hạt châu ánh hoàng kim rực rỡ!

Rất giống với kim đan trong các tiểu thuyết huyền ảo!

Nhưng Lâm Lãng biết chắc chắn không phải như vậy.

Ít nhất là hắn vẫn chưa có bản lĩnh bay lên trời hay chui xuống đất!

Hắn ta kiểm tra bảng thông tin sức mạnh chiến đấu của bản thân:

"Lâm Lãng."

"Sức mạnh chiến đấu: S+."

"Thể chất: Cường hóa bốn lần."

"Dị năng: Tinh thần lực (Cấp 9); Mộc linh lực (Cấp 5)."

Dựa trên tiền đề là hắn ta không ăn trái nguyên tố.

Chỉ bằng cách hấp thụ sức mạnh của sương mù đỏ, hắn cũng đã tăng cấp dih năng mộc linh lực từ cấp 3 lên tới cấp 5, tăng liền 2 cấp bậc.

Lâm Lãng biết rằng muốn thăng cấp dị năng mộc linh lực này khó khăn đến thế nào.

Hắn đã từng ăn hàng trăm trái cây nguyên tố trung cấp, nhưng cũng không thể thăng cấp dị năng này lên cấp độ tiếp theo.

Mà bây giờ hắn đã thăng liền hai cấp chỉ trong một thời gian ngăn!

Cái này liền chứng minh, khoảng thời gian hắn thiền định đã hấp thụ không ít năng lượng từ sương mù đỏ rồi!

Chẳng qua là.

Không ai biết làn sương mù đỏ này đến từ đâu nhưng nó đã bao phủ toàn bộ thế giới.

Bây giờ chỉ nhìn bằng mắt thường.

Vẫn không thấy có dấu hiệu hao tổn nào.

Lâm Lãng vẫn còn băn khoăn liệu dựa vào bản thân hắn có thể hấp thụ hết toàn bộ sương mù đỏ hay không.

Giờ thì điều đó có vẻ không thể xảy ra.

"Hả? Trời sắp tối rồi sao?"

Lâm Lãng ngạc nhiên khi thấy trời bên ngoài đã tối.

Vừa rồi lúc hắn thiền định.

Cả người hắn bước vào một loại trạng thái chuyên tâm huyền diệu, căn bản cũng không để ý đến thời gian vậy mà trôi qua nhanh như vậy!

Vẫn cứ nghĩ rằng hắn chỉ mới thiền định được nửa giờ mà thôi.

Trên thực tế, nhưng là đã ngồi từ sáng đến tối sao?

Một ngày qua hắn đã không ăn gì rồi, nhưng lúc này lại không hề cảm thấy đói một chút nào!

Hắn thậm chí còn cảm thấy rằng bản thân hắn chưa bao giờ có được trạng thái tốt như lúc này!

Có vẻ như mọi chức năng của cơ thể đều đạt đến đỉnh cao!

"Bổ bổ cơ thể!"

"Đây chính là tác dụng của sương mù đỏ sao?"

"Chẳng trách đám thú dữ bên ngoài lại to lớn nhanh như vậy!"

Lâm Lãng trầm ngâm suy nghĩ.

Tiếp đó.

Hắn điều động dị năng tinh thần lực, tìm kiếm bóng dáng của "đội tuần tra tòa nhà" trong tòa nhà.

Suy cho cùng, đó là cổ phiếu tiềm năng mà chính hắn đã đầu tư.

Vẫn có chút quan tâm đến họ.

Hôm nay, tiểu đội đã hoàn thành công việc, đang nghỉ ngơi trong một căn phòng ở lầu ba.

Lâm Lãng tập trung tinh thần một chút, lắng nghe, phát hiện bọn họ đang nói về việc gửi tin nhắn WeChat!

Vậy nên hắn lấy điện thoại ra xem.

Mới nhận ra, bọn họ vừa đăng một vài bức ảnh trong nhóm, tất cả đều là ảnh côn trùng mà họ đã giết.

Ngoài ra còn kèm theo một câu:

"Năng lực càng lớn! Trách nhiệm càng nhiều! Là một người có dị năng, nhiệm vụ của tôi là giúp mọi người giải quyết vấn đề! Hôm nay tôi đã giết rất nhiều côn trùng. Một khi tôi giết hết tất cả côn trùng trong tòa nhà, từ giờ mọi người có thể ra ngoài mà không phải lo lắng nữa!"

“Giống như báo cáo công tác vậy.”

Lâm Lãng cười nói một câu.

Người trẻ tuổi thực sự tràn đầy năng lượng!

Những người khác trong nhóm cũng đối với họ khen ngợi một trận.

Nhưng càng nhiều hơn, là đối với người có dị năng ghen tị lẫn sợ hãi.

Còn có lời chế giễu đối với Lâm Bất Lãng:

"Quả nhiên là người đã thức tỉnh dị năng, thật là lợi hại @Ánh Sáng Chính Nghĩa."

"Đám côn trùng biến dị trong hành lang bây giờ căn bản không phải là đối thủ của các anh nữa rồi! Thật là quá mạnh mẽ!"

"Tiểu ca ca thật là đẹp trai! Em muốn sinh khỉ con cho anh! @Ánh Sáng Chính Nghĩa."

"Cả hai đều là người có dị năng, nhìn một chút " Ánh Sáng Chính Nghĩa" rồi nhìn lại "Lâm Bất Lãng"! Một bên thì giúp dân trừ hại, bên kia thì đứng bên ngoài động cũng không muốn động!"

"Không so sánh thì sẽ không có tổn thương!"

...

Những người này chính là thích đạp thấp người này mà khen ngợi người kia, hơn nữa không chỉ là ngày một ngày hai.

Lâm Lãng đối với chuyện này lại hoàn toàn không thèm để ý.

Lâm Lãng lại khá hài lòng khi trái cây siêu năng lượng mà hắn tùy tiện đưa cho họ lại có thể phát huy được sức mạnh to lớn như vậy trong tay họ.

Và vào lúc này.

Trong một căn phòng ở Tòa nhà C, tiểu khu Hạnh Phúc.

Có một cặp vợ chồng sống ở đó.

Nguồn vật tư của bọn họ có hạn, chỉ có thể chia nhau một gói mì ăn liền, miễn cưỡng để bổ sung năng lượng một chút. Sau đó, liền chuẩn bị lên giường ngủ để giảm bớt năng lượng tiêu hao.

"Trong nhà đồ ăn càng ngày càng ít, chúng ta phải làm sao đây?"

Người chồng buồn bực đi ra ban công.

Bình thường những lúc như thế này, anh sẽ ra đây hút một điếu thuốc. Mặc dù bây giờ trong tay anh không có điếu thuốc nào, nhưng vẫn ra đây đứng đó trầm tư về mọi thứ.

Đột nhiên!

Người chồng hét lên:

"Vợ ơi! Ra xem này! Có một loại quả nhỏ màu tím đang mọc ở đây. Có phải là loại quả siêu năng lượng được nhắc đến trên Internet không?"

11

0

6 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.