Chương 32
Ra tay đầu tư
Nhóm mấy người thanh niên ở trong tòa nhà lúc soát hết một lượt.
Từ giữa chưa cho đến buổi chiều, vất vả tìm kiếm như vậy.
Nhưng vẫn chưa nhìn thấy con chuột lớn kia.
Dần dần, mọi người đều cảm thấy có chút mệt mỏi.
Lâm Lãng thì ở trong phòng quan sát bọn họ cùng con chuột biến dị kia chơi trốn tìm ở hành lang, không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.
Trên thực tế thì bọn họ đã nhiều lần cùng với con chuột to đó vụt qua nhau.
Đáng tiếc bọn họ không phải là Lâm Lãng, không có được tinh thần lực nên không cách nào biết được.
Cho đến 5 giờ chiều.
Cuối cùng, mấy người họ mới tìm thấy con chuột đó ở tầng năm.
Sau một hồi rượt đuổi, đem con chuột đó chặn lại ở hành lang tầng ba.
Đối mặt với đôi mắt phát ra hồng quang của một con chuột dài cả thước như vậy, nói không sợ hãi chính là nói dối.
Đặc biệt là khi con chuột đó đã bị dồn ép vào tình thế tuyệt vọng, nó không ngừng gào thét, hiện ra dáng vẻ tàn bạo. Càng làm cho lòng người ta sợ hãi hơn.
Tuy vậy, Lâm Lãng lại cảm thấy rất vui vẻ.
Mặc dù mấy chàng trai đó đã rất sợ hãi, nhưng sau một hồi động viên lẫn nhau, họ vẫn kiên định hướng con chuột phát động tấn công.
Tất cả bọn họ đều đồng thanh gầm thét, giơ cao vũ khí vì mình mà trợ uy.
Con chuột biến dị ấy vậy mà lại bị khí thế của mấy người họ hù sợ.
Nó cuộn tròn người lại, chạy vòng quanh một góc hành lang.
Kết quả là bị cây gậy bóng chày đập một cái vào đầu, toàn thân cứng đờ ngay lập tức!
Tiếp theo đó là, dao bầu, cái rìu lao tới như mưa về phía nó!
Vài phút sau.
Con chuột lớn kia đã biến thành một con chuột chết.
Hơn nửa người bị đánh thành một bãi thịt nát.
Trận chiến đầu tiên đã giành được thắng lợi to lớn.
Các chàng trai hết sức hưng phấn!
Vội vàng ở trong nhóm thông báo tin vui này.
Nhận được mọi người trong nhóm ca tụng một phen!
Các chàng trai được khen ngợi nhiều đến mức sắp muốn bay lên trời luôn rồi!
Sau đó, những thanh niên này lại cùng nhau kết bạn đi xuống tầng một, đem cửa đóng chặt lại.
Để ngăn chặn những con thú biến dị khác đột nhập vào.
Sau khi thực hiện tất cả những điều này.
Họ cũng không có lập tức trở về nhà mà tập trung tại một căn phòng ở tầng ba, đây là nhà của “Ánh Sáng Chính Nghĩa”.
Trải qua một phen tranh luận sôi nổi.
Họ quyết định thành lập một "đội tuần tra tòa nhà" để dọn dẹp côn trùng trong hành lang!
Dẫu sao, đến cả thú biến dị hung dữ như vậy mà cũng đã bị bọn họ tiêu diệt rồi!
Sẽ còn sợ mấy con côn trùng nhỏ tựa hồ gần như không có sức chiến đấu hay sao?
Bọn họ tuyển thêm thành viên vào nhóm với mục đích làm cho nhóm càng thêm lớn mạnh hơn.
Nhưng hiệu quả không được lý tưởng cho lắm.
Suy cho cùng, chỉ có một số ít thanh niên trai cháng như họ, mới sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm mà đứng lên giương cao lá cờ chính nghĩa.
Nhưng Lâm Lãng lại rất thưởng thức bọn họ, bây giờ trong hành lang xuất hiện ngày càng nhiểu côn trùng biến dị.
Mặc dù tính công kích thấp. Nhưng dáng dấp của chúng quá xấu!
Lâm Lãng mỗi lần nhìn thấy đều cảm thấy ghê tởm cả nửa ngày!
Nếu họ thực sự có thể dọn sạch đám côn trùng biến dị ở hành lang thì trong tương lai mọi người sẽ có thể tự do di chuyển trong tòa nhà, như vậy muốn làm cái gì cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Điều này cũng không hẳn là điều xấu.
Vì vậy, Lâm Lãng quyết định sẽ bí mật giúp họ một phen, tiện tay cầm bút và giấy rồi viết một tờ giấy:
"Anh bạn "Ánh Sáng Chính Nghĩa", anh thật tốt bụng! Tôi sẽ gửi cho anh một phần vật tư và trái cây siêu năng lượng, để bày tỏ một chút tâm ý của tôi."
Lạc khoản: Người thần bí.
Sau đó, hắn cũng lấy ra một ít nước tinh khiết, thịt bò khô, nồi lẩu tự sôi và nhiều vật dụng tốt khác từ trong không gian ra. Cộng thêm một lực lượng quả trung cấp.
Rồi sử dụng mộc linh lực khiến cái cây lớn bên ngoài cửa sổ vươn ra một nhánh, mang hết những thứ này chuyển đến cửa ngôi nhà của "Ánh Sáng Chính Nghĩa" ở tầng ba.
...
Đông đông đông.
Những cành cây đập vào cửa ầm ầm.
Sau đó nhanh chóng rút ra khỏi cửa.
"Di? Bên ngoài có ai gõ cửa sao?"
Một chàng trai trẻ nhìn qua mắt mèo, nhưng không thấy ai bên ngoài cả.
Nhưng đến khi anh ta sắp quay trở vào. Lại nghe thấy thêm vài tiếng đông đông đông nữa ở bên ngoài.
Anh ta lấy hết can đảm đi mở cửa, nhìn ra bên ngoài.
Liền nhìn thấy đống vật tư kèm tờ giấy trên mặt đất.
Anh ta nhất thời ngây người.
Nước tinh khiết, thịt bò khô và siêu trái cây. Thậm chí còn có cả ghi chú hoàn toàn tán dương bọn họ!
Đây đều là những thứ họ đang thiếu nhất hiện nay!
Trong khi họ còn đang vô cùng cảm động, đồng thời cũng rất tò mò, không biết là ai đã gửi những thứ này đến cho họ vậy?
Làm sao người đó lại biết được họ đang ở đây?
Ngoài ra, loại trái cây này có thực sự là siêu trái cây trong truyền thuyết hay không?
Nếu nó thực sự là một loại siêu trái cây, thì nên đưa nó cho người nào bây giờ?
Sau một hồi thảo luận, chính chàng trai trẻ tên là "Ánh Sáng Chính Nghĩa" đã đứng ra chủ trì cục diện:
"Các anh em! Tôi nghĩ loại quả siêu năng lượng này là thật! Bởi vì người này đã gửi cho chúng ta rất nhiều vật phẩm quý giá như vậy, điều đó chứng tỏ anh ta không có ác ý đối với chúng ta và không có lý do gì để anh ta gửi cho chúng ta một loại quả siêu năng lượng giả được!"
"Vì tất cả các người đều không dám ăn nó, vậy thì tôi sẽ ăn nó!"
"Nếu tôi thực sự thức tỉnh dị năng của mình, tôi chắc chắn sẽ đảm nhận nhiều trách nhiệm hơn và đưa đội tuần tra của chúng ta tiến lên phía trước!"
Anh ta nói xong.
Dưới ánh mắt tán thưởng và mong đợi của mọi người, đã nuốt trọn quả siêu trái cây chỉ trong một ngụm!
Sau đó, khuôn mặt anh ta lập tức thay đổi, toàn thân đỏ bừng như thể phát sốt! Thống khổ ngã xuống mặt đất, vì đau đớn toàn thân.
Biến cố đột ngột này làm mọi người đều bị dọa sợ không thôi!
Rất sợ anh ta sẽ chết hoặc thậm chí biến thành quái vật!
Nhưng trong chốc lát sau, tình trạng của "Ánh Sáng Chính Nghĩa" đã dần được cải thiện, màu da cũng dần trở lại như bình thường.
Anh ta ngồi trên mặt đất, vẻ mặt vừa thỏa mãn vừa kỳ dị:
"Thật tuyệt vời! Tôi cảm thấy sức lực của mình được tăng lên rất nhiều!"
"Nếu như bây giờ một mình tôi chiến đấu với con chuột biến dị kia! Chắc chỉ cần một cú đấm đã có thể giết chết nó rồi!"
Mấy người họ vừa vui mừng, lại vừa hâm mộ!
Cứ như vậy, "đội tuần tra tòa nhà" của họ đã có được lá bài chủ chốt đầu tiên!
Bọn họ chụp ảnh những vật tư đó cùng tờ giấy ghi chú, rồi gửi vào trong nhóm chát tiểu khu:
"Cảm ơn người tốt bụng thần bí đã gửi đến cho chúng tôi các vật tư quý giá và siêu trái cây! Toàn thể các thành viên của đội tuần tra, xin kính chào!"
"Hình ảnh."
Trong nhất thời, trong nhóm chát bạo nổ:
"Nhiều nước tinh khiết và thịt bò khô như vậy? Ôi chúa ơi! Nếu biết sớm hơn, tôi đã gia nhập đội tuần tra của các anh rồi! Bây giờ gia nhập thì có được phân cho một phần vật tư hay không a? @Ánh Sáng Chính Nghĩa"
Ánh Sáng Chính Nghĩa: "Tạm thời không thu thêm người."
"Đây là người tốt bụng nào gửi đến vậy?"
"Là lão đại Lâm Bất Lãng sao? Anh ấy là người duy nhất trong tòa nhà của chúng ta có nguồn cung tương đối dồi dào..."
"He he, anh cảm thấy có thể sao?"
"Người ta mới sẽ không quan tâm đến sự sống chết của chúng ta đâu!"
"Còn Lâm Bất Lãng đâu! Anh ta sẽ không đỏ mắt các người có được siêu trái cây đấy chứ? Chẳng lẽ mọi người đã quên là anh ta đã đăng tin trao đổi trái cây siêu năng lượng trong nhóm rồi sao?"
"Tôi khuyên anh nên mau ăn đi, không chừng một hồi nữa anh ta sẽ đến nhà anh sớm thôi!"
Ánh Sáng Chính Đạo: "Tôi đã ăn trái siêu năng lượng rồi! Sức lực của tôi bây giờ đã lớn hơn rất nhiều!"
"Xem ra trong tòa nhà của chúng ta vẫn còn ẩn náu một vị lão đại thần bí nữa!"
"Đều là lão đại, tại sao hành vi lại khác biệt lớn đến như vậy chứ?"
"Đúng vậy!"
"Tôi tuyên bố, tôi chính là fangirl của lão đại thần bí!"
...
Lâm Bất Lãng đọc tin nhắn trong nhóm, không khỏi có chút vô ngữ.
Trong mắt bọn họ, hình tượng của hắn lại là như vậy?
Còn đến cửa lấy siêu trái cây?
Kính nhờ!
Hắn vô luận là thu nhận thiếu nữ hay là thu thập siêu trái cây. Cho tới bây giờ đều là dụ dỗ cùng với giao dịch, chứ chưa bao giờ ép buộc cả.
Cái mũ cường đạo này, vô luận như thế nào hắn cũng không thể nhận được đâu!
Nhưng Lâm Lãng lại không có ý định tiết lộ thân phận và thừa nhận mình là người thần bí đó.
Hắn giúp đỡ "Ánh Sáng Chính Nghĩa", thuần túy là nhìn anh ta thuận mắt mà thôi.
Nếu để cho mọi người trong nhóm biết rằng hắn là người tài trợ cho họ.
Khẳng định trong nhóm sẽ lại yêu cầu hắn đối xử bình đẳng.
Hắn cần gì phải chọc vào phiền toái như vậy đây?
…
Đêm xuống.
Hắn nên thực hiện lời hứa hôm nay, đi tra hỏi Ninh Vũ Sương, cái nữ đặc công không biết điều này!
Kết quả là hắn vừa ra khỏi phòng làm việc.
Liền nhìn thấy ba cô gái xinh đẹp, mỗi người một vẻ, đang ngồi trên ghế sofa đồng loạt nhìn về phía hắn.
Lâm Lãng rơi vào tình thế khó xử rồi.
Căn hộ hắn đang sống thực ra có ba phòng ngủ và một phòng khách.
Nhưng vì hắn thường sống một mình nên chỉ để lại một phòng ngủ.
Điều này dẫn đến tình trạng không có đủ chỗ ngủ!
Không thể để hắn ngủ chung giường với Cố Phỉ, Ninh Vũ Sương và Lục Tô Nhiễm được, đúng không?
Có ngủ được hay không lại là một vấn đề khác.
Vấn đề chính là đến khi đi ngủ sẽ có rất phương diện bất tiện.
Cũng không thể có chuyện, khi hai người họ đang hành sự, còn hai người kia lại ở một bên cổ vũ cho họ được, đúng không?
"Phải suy tính lại về vấn đề nhà ở mới được."
11
0
6 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
