TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 46
Chương 46: Đoạt lương thực

Ngay trước mắt cô là một ngọn núi nhỏ, cây cối rậm rạp, cực kỳ thích hợp cho thỏ sinh trưởng.

Bên cạnh còn có bảng điều chỉnh số lượng, phân loại đực cái, chủng loại… Quả thật đúng là công nghệ cao, không thua gì trang trại chuyên nghiệp.

Giang Cảnh chợt nhớ tới khu thủy sản. Nếu khu thỏ là núi, vậy thủy sản thì sao? Cô đẩy cửa khu nuôi thủy sản ra, trước mắt hiện lên cả một vùng biển rộng lớn, nước xanh ngút ngàn.

Tuy không rõ là nước ngọt hay nước mặn, nhưng xem ra hai loại cá đều sống được.

Cô nhớ mình từng mua 3000 con cá bột, giờ nhìn màn hình hiển thị vẫn còn đủ 3000, chứng tỏ cá vẫn đang lớn, chưa sinh sản thêm.

Cô thầm tính toán: Phải nhanh chóng nâng cấp thêm thôi. Gà vịt thì còn trứng, nhưng những con đã dùng để ăn thịt hay lấy trứng thì đâu thể sinh sản lại.

Giang Du tắm xong, Giang Cảnh để cậu ra trước, còn mình thì tận hưởng tắm nước nóng thật sảng khoái, thậm chí còn tự chuẩn bị một ly vang đỏ. Tận thế mà được thế này, đúng là tận hưởng.

Tối đến, hai người mỗi người một hộp lẩu tự sôi vị bò hầm cà chua.

Giang Cảnh còn bỏ thêm thật nhiều rau và món kho vào, đồ ăn chất đầy, bên cạnh là đèn sưởi nhỏ. Cuộc sống này, đúng là quá tuyệt vời.

“Lần sau ra ngoài cho em theo với nhé, em cũng muốn đi xem!” Giang Du đề nghị.

“Vậy ai ở nhà giữ cửa đây…” Giang Cảnh cười.

“Hay để chị Lục trông hộ đi…”

“Để lần sau tính nhé…”

“Đừng có vẽ bánh cho em nữa. Hồi nhỏ chị đã hay hứa suông, giờ tận thế rồi còn thế…” Giang Du nửa oán trách nửa nũng nịu.

“Đừng nói nhảm nữa, ngủ đi.”

Không thể không công nhận, tấm đệm sưởi đúng là thứ tốt, nằm lên rồi thì chẳng còn cảm giác gì về cái lạnh âm mấy chục độ ngoài kia nữa.

Ngoài trời, tuyết lớn như lông ngỗng vẫn còn rơi dày đặc, người sống sót cũng phải tiếp tục cắn răng mà tồn tại.

“Bên trong còn ai không? Tầng 21 còn người ở không?”

Mất điện rồi, hệ thống theo dõi cũng vô dụng, Giang Cảnh đành chịu khoác áo lông vũ ra ngoài kiểm tra. Vừa ra đã đúng lúc gặp Hàn Sơ Hồng đang mở cửa.

Người ngoài nhìn thấy hai người bọn họ, quay đầu nói với ai đó phía sau: “Không phải cậu nói tầng này chỉ còn một cô gái thôi sao?”

Trên mặt họ vẫn giữ nụ cười, nhưng vừa rồi cửa tầng 21 bốn người bọn họ đẩy mãi không mở được, chắc chắn đã đoán ra bên trong có sự phòng bị.

Giờ Giang Cảnh mới thấy rõ: Người dẫn đầu là Trần Khắc Hằng – quản lý khu nhà, đi theo còn có vài nam sinh khác và mẹ của Vân Sam.

Giang Cảnh mắt tinh, còn thấy cả Lưu Nhã Hinh và Ngô Thanh Ngôn đang nép ở phía sau đám người, rõ ràng là họ đã bán đứng cô!

“Bạn học Giang đúng không? Có thể mở cửa một chút được không?” Trần Khắc Hằng cười cười, lấm lét nhìn vào bên trong.

“Xin lỗi, không thể. Có gì thì nói luôn ở đây đi.” Giang Cảnh còn chưa kịp đáp, Hàn Sơ Hồng đã lạnh mặt cắt lời.

“Bạn học à, giờ là tận thế rồi, chúng ta phải đoàn kết thì mới sống sót được. Tôi làm quản lý khu, có trách nhiệm tổ chức mọi người lại với nhau, hai người nói có đúng không…”

Giang Cảnh hỏi tiếp: “Vậy ông định ‘đoàn kết’ kiểu gì?”

Phía đối diện đáp: “Đương nhiên là gom hết lương thực lại một chỗ, phân phát theo nhu cầu!”

Người nói câu đó Giang Cảnh nhận ra ngay, là Phạm Trọng Sáng, bạn trai của Lưu Nguyệt Nguyệt.

Phía sau hắn còn có hai kẻ cùng hội cùng thuyền: Trâu Bình và Diệp Thanh.

Chắc là do Lưu Nguyệt Nguyệt giấu được ít lương thực quá, nên bọn họ mới bày ra màn này định cướp.

Giang Cảnh cười lạnh trong lòng: Thì ra kéo nhiều người như vậy đến đây, mục đích là chiếm lương thực.

Cô nhướng mày hỏi: “Ồ? Vậy các người đã góp được bao nhiêu?”

Phạm Trọng Sáng cứng họng.

Bọn họ cả buổi đi từng tầng vận động, đa phần cư dân đều mặc kệ, cuối cùng chỉ gom được chừng mười bao mì gói và khoảng năm mươi cân gạo.

“Người ta đều góp rồi, cô cũng không thể không góp chứ?” Phía đối diện giục.

Giang Cảnh cười nhạt: “Tôi đâu có ăn của các người. Với lại, tôi cũng chẳng có gì nhiều, nên thôi, tôi không tham gia cái ‘đoàn kết’ này đâu. Mau đi đi.”

Cô liếc một vòng, rồi lạnh giọng nói: “Còn nữa, Lưu Nhã Hinh, đừng trốn trốn tránh tránh nữa, tôi thấy hết rồi.”

6

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.