TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 34
Chương 34: Cực hàn kéo tới (2)

Giang Cảnh cũng chẳng cần phải ra ngoài để cảm nhận, chỉ dựa vào ký ức kiếp trước là đã biết cái lạnh đó đáng sợ đến mức nào, không khí lạnh như dao cứa, quét qua mặt đau rát như bị cứa thịt.

Kiếp trước cô thật sự quá ngu ngốc. Nếu không phải những người kia còn béo hơn cô, e là ngay cả chiếc áo lông vũ cũng chẳng giữ nổi.

Cuối cùng, đến một tấm chăn họ cũng không để lại cho cô, viện cớ rằng cô đã có áo lông vũ rồi, còn chăn thì nên nhường cho bọn họ.

Nực cười nhất là khi đó Giang Cảnh còn thấy… Cũng đúng thật.

Nghĩ lại mới thấy, cái chết của cô kiếp trước thật chẳng oan chút nào, làm người tốt kiểu “thánh mẫu” chỉ tổ chuốc lấy họa!

“Thôi đừng nói nữa, âm bảy độ đấy, lại đây sưởi ấm đi.”

“À, em tới liền.”

Giang Cảnh lấy điện thoại ra định xem tin tức, ai ngờ chỉ còn một vạch tín hiệu le lói. Nghĩ cũng phải, đã cúp điện, mất nước, thì mất sóng chắc cũng chẳng còn xa.

Nghĩ vậy, cô đành lấy nồi áp suất ra chuẩn bị nấu cơm. Dù trong không gian đã có sẵn rất nhiều đồ đóng gói, nhưng cẩn thận vẫn hơn.

Trong lúc chờ cơm, điện thoại rung lên, hàng trăm tin nhắn chất đầy. Thì ra là Giang Hạo Thiên bên kia đã cạn lương thực, đang hối thúc cô mang đồ ăn qua.

Nực cười thật, hai tên đàn ông to xác, siêu thị vẫn còn mở, vậy mà lại quay ra xin ăn người khác?

Nhưng thôi, lười biếng cũng có mặt tốt của nó. Tốt ở chỗ: Nếu họ chết đói, Giang Cảnh còn có thể thấy… Vui vẻ.

“Chị, cười gì vậy?”

“Nhìn nè, vui không chịu nổi.”

Giang Du nhận lấy điện thoại, nhìn màn hình đầy tin nhắn, thật sự coi thường cái ông ba mặt dày đó, vậy mà còn có gan mở miệng xin ăn.

“Chị, chị không định thật sự đưa đồ cho ông ta đấy chứ?”

“Sao có thể.”

Giang Cảnh nhếch mép cười lạnh: “Cho họ đói hai ngày trước đã, rồi tính tiếp.”

Giang Du không phải kiểu ngồi yên một chỗ được. Mới sưởi chưa được hai phút, cậu đã lại chồm ra bên cửa sổ.

Giang Cảnh thấy vậy sợ cậu nhìn không rõ, còn đưa thêm cho một cái ống nhòm.

“Chị, chị, mau lại đây xem!”

Giang Cảnh cầm ống nhòm, nhìn theo hướng Giang Du chỉ, một cái thi thể nằm dính trên mặt băng, mặt ngửa lên trời, bị đông cứng đến méo mó, trông vô cùng đáng sợ. Có lẽ lúc chết rất thảm.

Giang Du mặt cắt không còn giọt máu. Dù trước đó đã được Giang Cảnh giảng giải kỹ càng rằng tình cảnh này là điều không thể tránh, nhưng khi thật sự nhìn thấy xác chết trước mắt, hai chân cậu vẫn không kìm được mà run rẩy.

Sống gần 20 năm, đây là lần đầu tiên cậu tận mắt thấy người chết.

Thời tiết lạnh khủng khϊếp, Giang Cảnh liền quyết định ăn lẩu, lúc trước cô đã chuẩn bị không ít nước cốt lẩu, giờ dùng tới là vừa đẹp. Nói làm là làm.

“Giang Du, tối nay mình ăn lẩu nhé?”

“Được đó! Để em đi xắt rau!”

Hai người chuẩn bị bếp điện, cùng nhau chuẩn bị đồ ăn: Cải thìa, rau xà lách, khoai tây, cá, tôm tươi, thịt ba chỉ bò cuộn, thịt dê cuộn, dạ dày bò, tàu hũ ky… Bày kín một bàn lớn.

Rau xanh có một phần là từ lần trước thu hoạch trong không gian, sau đó Giang Cảnh cũng tranh thủ gieo thêm rau xà lách, rau thơm, khoai lang đỏ, khoai tây…

May mắn là có máy khai hoang tự động và máy gieo hạt hỗ trợ, nên cũng không tốn nhiều công sức.

Giang Du nhìn bàn đồ ăn, mắt gần như rớt ra ngoài. Dù dạo này bọn họ ăn cũng khá dư dả, nhưng chừng này đồ phải đủ cho bảy, tám người ăn!

“Chị… Chị làm vậy có hơi… Hơi quá không?”

“Chị, có phải hơi nhiều quá không…? Mình chỉ có hai người, ăn sao cho hết chừng này…”

“Ai nói chỉ có hai người? Mau đi gọi Hàn Sơ Hồng đến ăn cùng, hôm nay anh ta cũng giúp được ít việc mà.”

Ý Giang Cảnh là chuyện lúc nãy, khi cô và Hàn Sơ Hồng phối hợp “xử” cặp tra nam tiện nữ kia, Hàn Sơ Hồng không hề phủ nhận gì, coi như mặc định ủng hộ, chỉ vậy thôi cũng đủ khiến cô cảm thấy nên mời một bữa cơm đáp lễ.

“Anh rể á? Ừa, vậy không sao, để em đi gọi liền.”

Cô lấy ra một thùng bia, hai lon Coca, rồi thêm một chùm nho còn sót lại từ lần trước, là phần trái cây tráng miệng sau bữa ăn.

Hàn Sơ Hồng cũng không đi tay không mà đến, nói là cảm ơn Giang Du đã giúp chăm sóc “Tiểu Bông”.

Anh mang theo một túi to đầy túi giữ nhiệt. Bình thường chẳng phải vật gì quá quý giá, nhưng trong tiết trời cực hàn thế này, lại trở nên đặc biệt quý báu.

2

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.