Chương 38
Ta mới tới
Lý Lập Quốc cũng không để lộ ra thân phận Diêm Ninh chỉ nói: “Hình Chính thúc thúc là người như thế nào chẳng lẽ ngươi còn không rõ đừng suy nghĩ lung tung nữa.”
Lý Phỉ Phỉ vẫn không cao hứng: “ Ba ba an bài tên gia hỏa đó ở đâu?”
Lý Lập Quốc tính không nói nhưng bị Lý Phỉ Phỉ quấy nhiễu mãi nên đành chịu thua: “an bài đến khoa khảo cổ chuyên nghiệp không dính dáng gì đến ngươi hết, ngươi tính làm cái gì?”
“ Ba ba yên tâm ta chỉ thuận miệng hỏi thôi.” Lý Phỉ Phỉ vừa cười giảo hoạt lập tức thay đổi bộ mặt đau khổ: “ Ba a, yến hội sắp tới ta không tham gia được không?”
Lý Lập Quốc bất đắc dĩ nói: “Ngươi cũng đã trưởng thành, nên hiểu có một số mối quan hệ xã giao không thể tránh được, Phương gia kia có chút bối cảnh làm ta kiêng kị, vẫn là nên cấp cho hắn một chút mặt mũi.”
Lý Phỉ Phỉ vẫn không tình nguyện: “Phương Kiệt quá đáng ghét.”
“Nữ nhi ngoan, ngươi ráng nhịn một chút, chờ thêm mấy năm lão ba từ nhiệm, liền sẽ không có người quấy rầy ngươi như này nữa.” Lý Lập Quốc xoa đầu Lý Phỉ Phỉ an ủi
Lý Phỉ Phỉ thở dài, vì chức vị của phụ thân mấy năm qua nàng ăn khổ cũng không ít, nhưng cũng chỉ dám phát tiết như vậy chứ không bao giờ có ý oán hận phụ thân nàng.
“ Có một cách.” Lý Lập Quốc cười cười, “Ngươi mau chóng tìm được bạn trai, như vậy kẻ quấy rầy ngươi sẽ ít đi phân nửa. Tuy nhiên nên tìm người môn đăng hộ đối, không phải ta khinh thường người nghèo, mà là ta có chút lo lắng nếu mà tên đó nghèo quá thì sẽ chịu không được áp lực mà các công tử nhà giàu theo đuôi ngươi mang lại, ngươi hiểu ý ta không?”
Lý Phỉ Phỉ nghe xong, hơi thẹn thùng: “Ba, ta còn chưa có ý định tìm bạn trai.”
“Con nhà người ta thì lén ba lén mẹ, nhi nữ nhà ta lại phải đợi lão ba như ta phiền lòng. thật ra ngươi thích kiểu con trai như thế nào?” Lý Lập Quốc trêu
Nàng hơi nhíu mày, trong lòng không tự chủ được hiện ra hình ảnh của Diêm Ninh: “Diêm Ninh rốt cuộc tên gia hỏa nhà ngươi đang ở đâu?”
Lý Lập Quốc thấy bộ dáng con gái như vậy không khỏi có chút ngạc nhiên chặc lưỡi.
“ Ngươi làm sao vậy?” Lý Phỉ Phỉ hồi phục tinh thần khẩn trương hỏi
“xem ra nhi nữ của ta sớm có người trong lòng, lão ba ta không cần phải phiền lòng nữa rồi!”
“Ba!” khuôn mặt nàng ửng đỏ, không biết giải thích như thế nào, liền hừ một tiếng rồi rời khỏi văn phòng.
Lý Lập Quốc nhìn bộ dáng của nàng rồi lẩm bẩm: “ Một năm qua, nha đầu này thường xuyên lộ ra dáng vẻ như vậy, không biết tiểu tử nhà ai lại câu mất linh hồn nhỏ bé của nhi nữ nhà ta rồi.”
Lý Phỉ Phỉ là tâm can của hắn, hắn làm sao chịu được khi thấy nữ nhi mình bị khi dễ, một năm trước sau khi hắn khỏi bệnh, hắn thường xuyên thấy được bộ dáng này của Lý Phỉ Phỉ nhưng không cách nào gặng hỏi được nguyên nhân. Đáng giận nhất là tên tiểu tử kia cũng không xuất hiện, Lý Lập Quốc cũng không thể nào bắt tên tiểu tử đó vào tay mà dạy dỗ đành nhìn nhi nữ cứ buồn bực không vui.
…………
Diêm Ninh từ lúc rời khỏi văn phòng hiệu trưởng, người cứ thất thần, lúc xuống cầu thang xém xíu còn hụt chân mà té ngã, Hình Chính bên cạnh tưởng hắn lo lắng cho Y Y nên an ủi:
“Yên tâm đi, Y Y giờ đã an toàn, buổi tối ngươi có thể đến xem nàng một chút.”
Diêm Ninh rầu rĩ nói: “ Ta sẽ thường xuyên đến thăm Y Y.”
“ Có cái gì cần ta hỗ trợ, nhớ nói cho ta biết.” Hình Chính vỗ vỗ bả vai hắn, “ Trong đội còn có việc ta về trước.”
Diêm Ninh tận đáy lòng rất cảm kích Hình Chính, liền tiễn hắn đến tận cổng trường rồi mới từ biệt.
Tiễn Hình Chính đi khỏi, Diêm Ninh đột nhiên có ý nghĩ muốn tìm nơi ở mới, Dương Liễu bị bắt Y Y nằm viện, trong quán không một bóng người Diêm Ninh không muốn về đó.
Trở về hiện tại hắn phát hiện mình lại đi lạc, có chút xấu hổ: “Cái trường học chết tiệt này thật sự quá lớn.”
Diêm Ninh phải hỏi người đi đường loanh quanh một hồi mới tìm được phòng ký túc xá của mình, hắn phải leo lên năm tầng mới đến nơi, cửa phòng đang khóa, hắn chỉ còn cách đợi bạn cùng phòng về.
Trong lúc hắn đang nghịch điện thoại có một bạn học đi ngang qua: “ Ủa, vị huynh đệ này ngươi ở đây làm gì?”
“Hả? À ta mới tới, ở phòng kí túc xá này.” Diêm Ninh ngẩn người đáp
Bạn học kia nhìn Diêm Ninh một lướt đánh giá, rồi thấp giọng nói: “ Ta khuyên ngươi nên trở về đi, phòng ký túc xá này không phải chỗ để người ở.”
“Không phải chỗ người ở? Chẳng lẽ có quỷ?” Diêm Ninh kinh ngạc, quay đầu nhìn lại cánh cửa đang đóng chặt không phát hiện điều gì kì la, đừng nói đến quỷ, ,một tia âm khí còn không có.
Vị bạn học nhìn xung quanh lấy tay ra hiệu Diêm Ninh im lặng, lại gần kề sát vào tai Diêm Ninh thì thầm: “Không phải có quỷ, nhưng so với quỷ đáng sợ hơn, ta khuyên ngươi mau chóng rời đi, chờ lát nữa bọn họ trở về có tránh cũng không kịp.”
Diêm Ninh nghe xong cười cười: “ Ta lớn như vậy còn có cái gì chưa trải qua, chỉ là học sinh nho nhỏ sống cùng kí túc xá có thể dọa được ta sao? Ta ngược lại muốn nhìn nơi này có gì quỷ quái.”
Vị bạn học nghe xong, ánh mắt nhìn Diêm Ninh như nhìn một tên ngốc: “Không nghe lời khuyên tốt, một lát ngươi sẽ thấy, ngươi nói như vậy ta có lòng cũng không giúp được gì.” Nói xong hắn ta lập tức rời đi tránh Diêm Ninh như tránh xa ôn thần.
Diêm Ninh cũng có chút chờ mong, bạn cùng phòng mình có gì thú vị.
………….
Trời chạng vạng, bạn cùng phòng đầu tiên của Diêm Ninh cũng trở về, hắn ta là một người so với Đằng Nghị có chút khoa trương hơn, cao khoảng một mét chín, thân hình vạm vỡ mặt bộ đồ cầu thủ tay ôm trái bóng rổ, người đầy mồ hôi, lửng thửng bước về phòng.
Diêm Ninh liếc mắt một cái nhưng không đứng dậy, vị bạn cùng phòng này thấy vậy cũng không hỏi gì, bước tới mở cửa.
“Này, bạn học!”
Diêm Ninh chạy nhanh gọi hắn, hắn ta quay lại trên mặt có chút không vui: “Ngươi gọi ta?”
Diêm Ninh chạy nhanh lại nói: “ Đúng, đúng. Soái ca ta kêu ngươi đó.”
“Chuyện gì?”
“Ta là người mới tới cùng phòng với ngươi, tên ta là Diêm Ninh.” Diêm Ninh nhìn người bạn học hơi bẩn, do dự một chút rồi vươn tay ra chào hỏi.
“Bạn cùng phòng mới tới?” hắn ta hơi sửng sốt nhưng không đáp lại cái bắt tay của Diêm Ninh, “Sao ta không biết phòng ta có người mới?”
Diêm Ninh xấu hổ thu hồi tay thở phào một cái “hên là không phải chạm tay hắn ta” sau đó cười nói: “chắc là chưa có thông báo, ký túc xá trưởng của chúng ta đâu?”
“ Xá trưởng mới vừa đi chắc phải một lát mới trở về, đầu tiên ngươi mau vào đi.” Bạn cùng phòng vừa nói vừa đẩy cửa ra đi vào.
Cửa vừa mở, Diêm Ninh thiếu chút nữa ngất xỉu, lúc này mới rõ ý của vị bạn học lúc nãy lập tức hối hận vì không nghe lời khuyên của hắn.
“ Mẹ nó, nơi này đúng là không phải chỗ cho người ở mà! Hình Chính ta muốn chuyển phòng.” Trong lòng Diêm Ninh điên cuồng hò hét
41
0
6 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
