TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Hiệu trưởng đại nhân

Diêm Ninh tò mò nhìn, chiếc Audi màu hồng phấn đã dừng lại dưới sân, thực mau nó nhanh chóng bị các siêu xe vây quanh. Chủ chiếc Audi còn chưa xuống xe mà các vị công tử trong dàn siêu xe đó đã nhanh chân bước xuống, toàn thân mặc âu phục sang trọng, trên tay ai cũng cầm một bó hoa hồng tươi thắm, đứng ở xung quanh chiếc Audi như hạ nhân chuẩn bị nghênh đón người trong xe.

“ Có cần phải làm quá như vậy không? Nơi này hiện giờ vẫn còn có công chúa à?” Diêm Ninh trừng mắt.

“Ngươi mới tới à?” có một vị tiểu ca giao cơm hộp đứng bên cạnh Diêm Ninh, dùng khuỷa tay chạm nhẹ hắn cười hỏi, “Người trên chiếc xe đó là thiên kim đại tiểu thư, ái nữ của vị hiệu trưởng trường đại học Kiến Châu này.”

“Con gái hiệu trưởng thôi mà, cũng đâu đến mức phô trương lớn như vậy?” Diêm Ninh có chút không nói nên lời.

Vị tiểu ca cười hắc hắc: “ đúng là trẻ tuổi chưa hiểu sự đời, ta hỏi ngươi, trong xã hội hiện nay cái gì quan trọng nhất?”

“ Người tài giỏi?”

“Sai! Là quan hệ!” vị tiểu ca vươn một đầu ngón tay quơ quơ trước mặt Diêm Ninh.

Thấy Diêm Ninh có vẻ chưa hiểu, vị tiểu ca giải thích thêm: “ lão ba nàng là hiệu trưởng ở đây, mà trường đại học Kiến Châu này lại là địa phương như thế nào? Ít nhiều các vị phú hào ở thành phố chúng ta đều từ trường đại học Kiến Châu này mà ra, nếu tạo được mối quan hệ với hiệu trưởng, về sau khi ra trường chỉ cần lão ta mở miệng nhận quan hệ, tất cả những chuyện ở khó khăn ở đây tất cả đều được giải quyết êm đep.”

Diêm Ninh chợt ngộ ra gật gật đầu: “ Cho nên bọn họ liền cam tâm hy sinh chính mình đi cầu thân với con gái của hiệu trưởng? vạn nhất nữ nhi hắn là một con khủng long cũng cam chịu sao?”

Tên tiểu ca cười đến đau bụng: “Ngươi nhỏ tiếng một tí, nếu như bên ngoài người ta nghe được, ngươi liền chết dở! ngươi không biết, thiên kim hiệu trưởng là đại mỹ nữ do toàn đại học Kiến Châu công nhận, tuyệt đối tài sắc vẹn toàn đó.”

Diêm Ninh khinh thường mà cười, nghĩ thầm: “Đậu béo nói Lý Phỉ Phỉ là hoa hậu giảng đường, đâu ra còn có một cái hoa hậu giảng đường nữa? xem ra đại học Kiến Châu là mảnh đất tốt, hoa hậu giảng đường mọc ra khắp nơi.”

Biết được vấn đề Diêm Ninh cũng hết thấy hứng thú chuẩn bị rời đi thì nghe được tiếng rồ ga vang lên quay đầu nhìn lại hóa ra chiếc Audi màu hồng phấn nhanh chóng khởi động máy chạy mất, khi các công tử xung quanh phản ứng lại thì đã không còn thấy bóng dáng của Audi màu hồng đâu nữa, bọn họ không khỏi buồn bực mà quay lại xe mình.

Diêm Ninh thấy một màn này, không khỏi nở nụ cười không nghĩ vị tiểu thư này rất có cá tính.

Một giờ sau, đi loanh quanh một hồi lại quay về nơi gặp gỡ vị tiểu thư hồi nãy, Diêm Ninh mặt xuất hiện mấy vạch đen thiếu chút nữa là chửi thề: “hóa ra phòng hiệu trưởng ngay dãy lầu này, nãy không phải tò mò chuyện người ta thì đã nhanh chóng hỏi được rồi.”

Diêm Ninh buồn bực bước vào, phải hỏi thêm mấy người qua đường mới biết được chính xác vị trí phòng hiệu trưởng, cửa phòng khép hờ hắn không chút khách khí mở cửa đi vào, Hình Chính đã đợi sẵn bên trong, đối diện hắn còn một vị nam tử trung niên cả hai đang cùng nhau uống trà đàm đạo.

“Ngươi chạy đi đến đâu mà giờ này mới tới.” Hình Chính hỏi

“ Đại học Kiến Châu này quá lớn, cho ta đi vòng vòng xém chút nữa là mệt chết rồi!” Diêm Ninh buồn bực nói

“Ha ha! Vị này là học trò Diêm phải không, vừa rồi cũng coi như đi dạo, quan sát phong cảnh đại học Kiến Châu chúng ta đi!” Trung niên nam tử đứng dậy hướng Diêm Ninh chào hỏi.

Diêm Ninh đang tính nở nụ cười đáp lễ, nhưng khi mắt hắn rơi vào khuôn mặt vị trung niên đối diện thì bị dọa đến giật mình há to miệng: “Sao lại là ngươi?”

Vị nam tử trung niên này có chút sửng sốt, bàn tay còn đang lơ lửng trên không trung có chút ngượng ngùng, hắn nghi hoặc hỏi: “Chúng ta đã từng gặp nhau rồi à?”

Diêm Ninh ấp úng nhất thời không biết nói gì.

Trước mắt vị trung niên nam tử này không ai xa lạ chính là Lý Lập Quốc người được hắn cứu một mạng.

Ông ta cũng không nghĩ ra lý do vì sao vị thanh niên trước mặt lại tỏ ra kinh ngạc đến thế, mình cũng chưa gặp qua hắn, nhưng tại sao nhìn biểu hiện của hắn giống như biết rất rõ chính mình.

“À không ta chưa từng gặp ngài, chỉ có chút giật mình thất thố, không nghĩ rằng một vị hiệu trưởng đại nhân như ngài lại trẻ tuổi đến vậy” Diêm Ninh chuyển hướng đề tài.

Hình Chính thấy hai người gặp nhau liền hòa thuận như vậy cũng vui vẻ nói: “Lão Lý, sau này làm phiền ngươi mong ngươi chiếu cố tên tiểu tử này một chút, hy vọng hắn không sẽ không khiến ngươi phiền toái.”

Lý Lập Quốc nói: “ Lão bằng hữu đừng khách khí quá.”

Diêm Ninh đứng ở một bên cảm giác mình hơi thừa thải không biết làm gì thậm chí cũng không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Lý Lập Quốc

Nguyên lai Lý Lập Quốc lại là hiệu trưởng trường đại học Kiến Châu vậy thiên kim hiệu trưởng kia là Lý Phỉ Phỉ?

Diêm Ninh cảm giác trên trán có chút thông suốt, cách nhau một năm, không biết vì lý do gì mà cơ hội Diêm Ninh gặp Lý Phỉ Phỉ cũng không có mặc dù ở rất gần nhau cũng không nhận ra nhau, có lẽ hai người không có khả năng ở cùng nhau, nếu không sẽ làm liên lụy đến nàng ấy.

“sự việc xong rồi, ta có việc đi trước, các người cứ tiếp tục nói chuyện đi, cáo từ.”

Hình Chính liền đứng dậy rời đi. Diêm Ninh thấy vậy cũng nhanh chóng nói: “ xin lỗi, ta thấy hiệu trưởng đại nhân cũng rất vội, ta không lưu lại làm chậm trễ việc của ngài nữa, ngài có thể chỉ ta chỗ ở của kí túc xá được không? Ta tự mình đi qua.”

Lý Lập Quốc sờ sờ cái mũi có chút thắc mắc, không hiểu mặt mình có gì mà Diêm Ninh lại cảm thấy sợ hãi như vậy. Lúc nãy Hình Chính có nói qua Diêm Ninh là người của hắn, làm Lý Lập Quốc cứ tưởng Diêm Ninh là đặc công hay là cảnh sát chìm nhưng giờ xem ra không phải như vậy.

“ta an bài cho ngươi ở lớp khảo cổ học chuyên nghiệp, ngươi ở kí túc xá mười ba, phòng 502. Lý Lập Quốc nói

“được, xin phép hiểu trưởng đại nhân chúng ta liền đi trước.” Diêm Ninh nói xong trực tiếp kéo Hình Chính đi như đang rất muốn chạy trốn khỏi căn phòng này.

Lý Lập Quốc nhìn bóng dáng Diêm Ninh có chút tò mò, mệt mỏi chuẩn bị nghỉ ngơi thì cửa văn phòng một lần nữa mở ra, một đạo bóng trắng xinh đẹp bước vào, Lý Lập Quốc còn chưa nhìn rõ thì thanh âm nũng nịu liền vang lên.

“Ba! Người ngoài kia làm ta phiền muốn chết! ngươi mau nghĩ biện pháp gì giúp ta được không?”

Lý Lập Quốc nhịn không được bật cười nhìn bộ dáng Lý Phỉ Phỉ trước mắt: “ Nhi nữ ngoan, ngươi còn không biết thân phận của ngươi sao? Bọn họ tất nhiên liền muốn tạo mối quan hệ với ngươi rồi, ta thấy ngươi đã lớn như vậy mà còn làm ầm ĩ lên, chắc phải sớm suy xét gả ngươi đi cho rồi.”

Lý Phỉ Phỉ nghe thế liền chạy đến ôm cánh tay Lý Lập Quốc mà lắc lắc: “Không được! ta không muốn gả đi đâu, người ta hay nói con gái là người tình kiếp trước của ba ba, chẳng lẽ ngươi lại muốn đem người tình kiếp trước của ngươi gả đi sao?”

Lý Lập Quốc bất đắc dĩ nói: “Ngươi chẳng có chút bộ dáng người lớn nào cả.”

“Ủa?” Lý Phỉ Phỉ bị ba ly trà trên bàn hấp dẫn: “ ba, vừa rồi ngươi có khách sao?”

“Ừ, đúng rồi mới vừa có hai vị khách nhân.”

“Là ai vậy ba?” Lý Phỉ Phỉ tò mò hỏi

“là Hình Chính thúc thúc, hắn mang theo người nhờ ta sắp xếp chỗ học.”

Lý Phỉ Phỉ nhếch cái miệng nhỏ: “Lại lấy quan hệ tiến vào trường, không nghĩ Hình Chính thúc thúc cũng làm như vậy.”

47

0

6 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.