TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 50
Chương 50: Trôi đi thành thị (15)

Tiếng ù ù vang lên trong đầu, bọn chúng không dám nấn ná thêm giây nào, lập tức kéo thi thể anh Đặng đang lạnh ngắt trên sàn, nhanh chóng chạy biến khỏi hành lang.

Về sau, có chết cũng không dám bén mảng lên tầng này nữa.

Hai người này rốt cuộc là hạng người gì? Bề ngoài thì xinh đẹp vô hại, ra tay lại tàn nhẫn, sát khí nặng nề, khiến người ta không rét mà run.

Tên nam kia, lúc trước còn trông như kiểu công tử chỉ biết dựa vào khuôn mặt ăn cơm, vậy mà ngay khoảnh khắc kế tiếp, đao đã vung thẳng vào điểm yếu của đối phương, không chút chần chừ.

Còn người phụ nữ kia, nhìn có vẻ gầy gò, yếu ớt, nhưng ánh mắt vừa rồi, nếu bọn chúng chậm thêm một giây, chắc chắn sẽ bị cô nổ súng không chút do dự.

Đôi mắt ấy... Làm sống lưng người ta lạnh toát, như bị tử thần khóa chặt.

---

Đóng cửa lại, Diệp Niệm Sơ mở tủ lạnh, lấy hai que kem ra, đưa cho Tần Mộ Bạch một cái, sau đó thong thả bước tới cạnh cửa sổ sát đất, nhẹ nhàng vén màn lên một góc.

Trong thời buổi hơn nửa thành phố đã mất điện, có thể ngồi trong phòng máy lạnh, an nhiên ăn kem như vậy quả là xa xỉ.

Thế giới bên ngoài chìm trong sự tĩnh mịch ghê rợn. Qua ống nhòm, cô thấy vài con thây ma chó đang gặm thi thể dưới chân tòa nhà. Chỉ vài phút sau, thi thể bị cắn đến biến dạng ấy bắt đầu chậm chạp đứng lên, xiêu vẹo lê bước.

Trên mặt sông, vô số thi thể trương phình lềnh bềnh, những mảng thịt thối rữa bị dòng nước cuốn trôi, tanh hôi nồng nặc. Vài con quạ đen đậu trên xác chết, cúi đầu mổ thịt mục.

Nguồn nước, cùng với những sinh vật trung gian như ruồi bọ, đều là con đường lây lan virus chết người.

Rất nhiều người đã sớm nhiễm bệnh, chỉ là thời gian phát bệnh ở mỗi người khác nhau, không ai biết mình còn sống được bao lâu.

Cứ như vậy, bọn họ bình an vượt qua ba ngày, không một ai dám bén mảng lên tầng này.

Ngày thứ mười lăm của trò chơi sinh tồn.

Bên ngoài, ánh nắng gay gắt như đổ lửa, thiêu đốt cả thành phố. Xác thây ma phân hủy nhanh chóng dưới cái nóng khắc nghiệt, trên mặt đất khắp nơi là những mảng máu đen khô cứng, bốc mùi hôi thối.

Diệp Niệm Sơ qua khe rèm, nhìn thấy trên sân thượng một tòa cao ốc cách nửa dãy phố, có vài người đang cạy mở một chiếc thùng. Trong phạm vi trò chơi, thùng vật tư xuất hiện ngẫu nhiên, không ai biết nó sẽ xuất hiện ở đâu hay khi nào.

Bên trong những chiếc thùng này thường chứa những vật phẩm quý giá như vũ khí, đồ ăn, thuốc men, hoàn toàn ngẫu nhiên, đôi khi còn xuất hiện ngay trước cửa nhà. Nghe nói có người may mắn đi đổ rác cũng nhặt được.

Nhưng từ trước đến nay, Diệp Niệm Sơ chưa từng gặp vận may kiểu đó.

Chiếc thùng này có lẽ là lần gần nhất cô nhìn thấy, nhưng cũng chẳng thể nào vượt qua đám thây ma để tiếp cận.

Tần Mộ Bạch ngồi tựa vào quầy bar, ánh mắt dừng lại trên người Diệp Niệm Sơ. Mái tóc dài của cô buông xõa tùy ý, làn da trắng ngần dưới ánh nắng le lói qua khe rèm càng thêm nổi bật.

Cảm nhận được ánh mắt từ phía sau, Diệp Niệm Sơ buông rèm xuống, quay đầu lại, đôi mắt trong trẻo, trầm tĩnh, khiến người ta khó lòng dời mắt.

Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên từ phía tòa cao ốc có thùng vật tư, khói đen bốc lên cuồn cuộn, mảnh vụn cơ thể người bắn tung tóe khắp nơi.

Ngay dưới chân tòa nhà đó, ai đó vừa ném bom, những cửa hàng nhỏ xung quanh bị thổi bay, sập đổ hoàn toàn, cho thấy sức công phá khủng khϊếp của quả bom này.

Rõ ràng, bọn họ vừa dùng vật tư mới lấy được để mở đường máu.

Tần Mộ Bạch và Diệp Niệm Sơ sóng vai đứng sau rèm, lặng lẽ quan sát tình hình.

Bụi đất cuộn lên mù mịt, che khuất tầm nhìn, tiếng nổ lớn như vậy chắc chắn sẽ kéo cả đám thây ma từ mấy khu phố xung quanh tới.

Quả nhiên, chừng hai mươi người, chìm trong làn khói bụi, đang điên cuồng chạy về phía khách sạn. So với những tòa nhà xung quanh, khách sạn này rõ ràng là lựa chọn tốt nhất cho nơi trú ẩn.

Nhưng phía sau họ, là cả một bầy thây ma đang chen chúc đuổi theo, hai bên cũng có từng tốp thây ma lao tới. Bọn họ sắp bị bao vây, không còn đường thoát.

Đột nhiên, một kẻ chạy trước cùng đội quay đầu, không chút do dự nổ súng vào chân đồng đội phía sau.

Mùi máu lập tức kí©h thí©ɧ đám thây ma, kẻ bị bắn ngã xuống, ngay lập tức bị đám thây ma bao vây. Cơ thể hắn trở nên yếu ớt như tờ giấy mỏng, bị xé rách, ruột gan trào ra, tứ chi bị giằng xé thành từng mảnh.

Cuối cùng, chỉ còn một nhóm nhỏ thành công lao vào khách sạn, nhưng đám thây ma bị kéo tới cũng ùn ùn bám theo, bao vây lối vào.

Diệp Niệm Sơ khẽ thở dài. Quả nhiên, cô nghĩ có thể bình an vượt qua mấy ngày còn lại ở đây thật quá ngây thơ.

6

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.