TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

“Không ăn cơm à, đến cái thùng cũng nhấc không nổi! Đúng là phí công nuôi ngươi! Ngươi nói xem ngươi còn làm được cái gì nữa?” Cô gái này cũng chửi rủa y hệt người phụ nữ ngày hôm qua.

Mái tóc dài che đi một bên mắt của thiếu niên, con mắt còn lại đen nhánh, lạnh lùng nhìn Minh Hiểu Hoa, đáy mắt ẩn chứa vẻ chết lặng.

Minh Hiểu Hoa bị ánh mắt của thiếu niên nhìn đến nổi trận lôi đình, nhân lúc không có ai, liền đá một phát vào lưng thiếu niên. Thiếu niên đang đứng ở bậc thềm, lưng cõng thùng gỗ nặng trịch, không kịp phòng bị, suýt chút nữa thì cả người lẫn thùng gỗ đều lăn xuống.

Chung Ly Yên giật mình. Thùng gỗ này mà đè lên người, dù không chết cũng mất nửa cái mạng. Trong lúc kích động, cô cũng không biết làm thế nào mà điều động được linh lực trong cơ thể, thúc giục ra vài sợi dây leo, quấn lấy thiếu niên và thùng gỗ.

Thoáng nhìn qua, trông như thể thiếu niên và thùng gỗ đang lơ lửng giữa không trung vậy.

Chung Ly Yên phải tốn rất nhiều sức mới đặt được người và thùng gỗ xuống một cách vững vàng. Linh lực đã tiêu hao quá nhiều, sắc mặt cô có chút tái nhợt.

Thiếu niên kia không ngờ có người sẽ giúp mình, nhất là khi quay đầu lại thấy Chung Ly Yên, ánh mắt đen nhánh của thiếu niên thoáng hiện rồi lại biến mất vẻ đề phòng.

Lúc này Chung Ly Yên mới nhìn rõ hơn khuôn mặt thiếu niên. Đôi mắt đen kịt tựa như một vũng bùn tù đọng, gần như không nhìn ra cảm xúc gì. Gương mặt lem luốc, thân hình gầy gò, bộ quần áo vá chằng vá đυ.p khoác trên người trông chẳng khác nào một cái bao tải.

Ngoài những điều đó ra, cũng không nhìn ra được gì khác.

Minh Hiểu Hoa thấy Chung Ly Yên ra tay giúp đỡ thiếu niên, lại biết bản tính của Chung Ly Yên, liền tưởng cô cố ý đến gây sự với mình, nên lên tiếng cười nhạo trước: “Ồ, Chung đại tiểu thư cuối cùng cũng chịu ló mặt ra rồi à? Ta còn tưởng Chung đại tiểu thư nghĩ quẩn thế nào, học đòi làm con rùa rụt cổ, sợ mất hết thể diện không dám gặp ai chứ. Mới ra ngoài đã rảnh rỗi đến phát hoảng, đi bênh vực con chó nhà ta cơ đấy.”

“Ngươi nói vậy là còn khiêm tốn đấy. Da mặt ta sao dày như ngươi được, suốt ngày om sòm. Đúng là rau nào sâu nấy! À phải rồi, ngươi có hiểu câu này không?”

Chung Ly Yên lục lại ký ức, liền nhớ ra người này là Minh Hiểu Hoa, con gái nhà hàng xóm của nguyên chủ. Lúc nguyên chủ mới bị đày tới đây, Minh Hiểu Hoa nghe nói nguyên chủ là tiểu thư nhà giàu thì hết lòng nịnh bợ, đúng là một cái đuôi của nguyên chủ, cũng kiếm được không ít lợi lộc từ chỗ nguyên chủ.

Kết quả, đến khi nguyên chủ hết tiền, gặp xui xẻo, thấy tình hình không ổn, Minh Hiểu Hoa liền quay ngoắt không thèm ngó ngàng gì đến nguyên chủ nữa.

Đừng nói là giúp đỡ, còn đi khắp nơi đặt điều nói xấu, than khổ với người khác rằng mình bị ép làm tùy tùng hầu hạ, ai mà chịu nổi tính khí của vị thiên kim tiểu thư không bản lĩnh lại chẳng có chỗ dựa này!

Tiếng xấu của nguyên chủ có quan hệ rất lớn với sự tuyên truyền hết mình của cô gái trước mặt này. Đúng là được lợi còn làm cao.

Chung Ly Yên thầm chê bai con mắt nhìn người của nguyên chủ, một lần nữa kết luận rằng nguyên chủ có não mà như không có não cũng là một loại tài năng.

“Chung Ly Yên, ngươi... đồ tiện nhân nhà ngươi! Ngươi mới là đồ nữ nhân đanh đá, còn là một con quái vật xấu xí nữa!” Minh Hiểu Hoa tức đến chửi ầm lên.

Nhưng khi ánh mắt cô ta chuyển sang vết sẹo trên mặt Chung Ly Yên, cô ta lại đưa tay sờ lên gương mặt láng mịn của mình, tự cho rằng mình xinh đẹp hơn hẳn, cảm giác hơn người lại trỗi dậy, rồi cười khẩy một cách chế nhạo: “Chà chà, chẳng qua ngươi chỉ là một người bị gia tộc ruồng bỏ mà thôi, có gì mà đắc ý kiêu ngạo. Ngươi mang cái bộ dạng này, ban ngày ra đường còn đỡ, buổi tối không sợ dọa chết người à! Ta mà có bộ dạng như ngươi, ta sẽ không bao giờ ra khỏi cửa, cho đỡ mất mặt xấu hổ.”

Những lời này của Minh Hiểu Hoa, câu nào câu nấy đều chọc đúng vào nỗi đau của nguyên chủ. Nếu người đứng trước mặt cô ta thật sự là nguyên chủ, có lẽ đã tức đến thất khiếu bốc khói, liều mạng với Minh Hiểu Hoa rồi.

Chung Ly Yên cảm thấy Minh Hiểu Hoa này thật hai mặt, chọc tức và chế nhạo nguyên chủ đúng là rất có nghề.

11

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.