0 chữ
Chương 31
Chương 31: Đừng để tôi phải nói lần thứ ba
Tin nhắn là do trợ lý gửi đến.
Bạch Nhiễm: [Phó tổng, tôi đã tra được thông tin của nghệ sĩ đó rồi.]
Bạch Nhiễm: [Hằng Lăng Dương: tiểu sinh mới nổi, ảnh đế trẻ, có hàng chục triệu fan, hiện là trụ cột lưu lượng của Tập đoàn Giải trí Mục thị, nhỏ hơn Mục tổng một tháng. Trước mặt fan thì mang hình tượng lạnh lùng nhưng sau lưng lại cứ bám lấy Mục tổng không rời, luôn theo đuổi cô ấy.
Lần này cậu ta bị thương ở mặt, tạm thời không thể quay phim, nên chọn điều trị tại nhà. Địa chỉ nhà cậu ta lại đúng ngay sát nhà Mục tổng.]
Ngay sau đó, Bạch Nhiễm còn gửi một tấm ảnh của Hằng Lăng Dương.
Ăn mặc thời thượng, gương mặt điển trai.
Sắc mặt Phó Cận Sâm âm trầm đến mức gần như nhỏ ra nước!
Mục Noãn Noãn!
Khó trách cô ta cứ nằng nặc đòi ly hôn, hóa ra là vì thấy không còn hy vọng từ anh, lại tìm thấy sự ấm áp từ Hàng Lăng Dương sao?
Tốt lắm.
Người phụ nữ này, thật tốt lắm!
Phó Cận Sâm: [Gửi địa chỉ cho tôi.]
Rất nhanh, Bạch Nhiễm đã gửi địa chỉ qua.
Phó Cận Sâm lập tức đứng bật dậy. Lâm Vũ Thi nhận ra có gì đó không ổn, mở mắt ra:
"Anh Cận…"
Cô ta theo phản xạ muốn ngồi dậy nhưng Phó Cận Sâm đưa tay cản lại, cố gắng giữ giọng bình tĩnh:
"Anh còn chút việc cần xử lý, em nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai anh sẽ lại đến."
Đôi mắt Lâm Vũ Thi khẽ run lên, lo lắng hỏi:
"Công ty có chuyện gì sao?"
"Không có gì, đừng lo." Nói xong, Phó Cận Sâm rõ ràng không định ở lại thêm, bước đi rất nhanh.
"Anh Cận…" Lâm Vũ Thi khẽ gọi một tiếng, nhưng không được đáp lại.
Lông mày cô ta nhíu chặt. Dù vừa rồi chính cô ta cố tình để anh nhìn thấy những thông tin đó nhằm châm ngòi cho cơn giận của anh nhưng lại không hề có ý khiến họ gặp mặt.
Giờ Phó Cận Sâm nổi giận bỏ đi, chẳng lẽ là đi tìm Mục Noãn Noãn?
Không! Nhất định không thể nào!
Chắc chắn chỉ là anh đi xử lý công việc quan trọng nào đó, không hề liên quan đến Mục Noãn Noãn!
Cùng lắm thì trong lòng anh tức giận, vì Mục Noãn Noãn dám tiếp xúc với người đàn ông khác khi còn trong thời kỳ hôn nhân nhưng tuyệt đối không đến mức quan tâm hay để cô ta trong lòng mà tìm đến tận nơi!
Một giờ trôi qua trong chớp mắt.
Phó Cận Sâm đã lái xe đến địa chỉ mà Bạch Nhiễm báo.
Anh chậm rãi dừng xe, quả nhiên thấy chiếc Bentley màu bạc mà Mục Noãn Noãn hay lái đậu trong sân một căn biệt thự.
Biển số xe đến giờ anh vẫn nhớ rõ.
Phó Cận Sâm siết chặt nắm đấm, ánh mắt liếc về phía căn biệt thự bên cạnh, rèm cửa sổ sát đất đã được kéo kín, hoàn toàn không thể thấy gì bên trong, chỉ có thể thấy trong sân có một chiếc xe sang đậu ở đó.
Ánh mắt anh u tối như đáy vực.
Ngẩng đầu lên, thấy đèn tầng hai của cả hai căn biệt thự đều đang sáng, có vẻ như Hằng Lăng Dương không có mặt trong nhà Mục Noãn Noãn.
Anh mím môi, xuống xe, nhanh chóng bước đến trước cửa, ấn chuông.
Mục Noãn Noãn vừa từ phòng tắm bước ra, liền nghe thấy chuông vang lên không ngừng dưới lầu. Cô khẽ nhíu mày, khoác áo choàng tắm đi xuống.
Tối muộn thế này, ai còn đến tìm?
Là Hằng Lăng Dương lại bày trò? Hay là Lý Thân đến có việc?
Nhưng cả hai đều có thể gọi điện thoại mà?
Thế nhưng…
Khi cô thấy qua màn hình đối thoại hình ảnh khuôn mặt lạnh lùng nhưng điển trai đang đứng ngoài cửa, lông mày Mục Noãn Noãn lập tức nhíu chặt lại.
Phó Cận Sâm đến đây làm gì?
Sự xuất hiện của anh tuyệt đối không phải ngẫu nhiên!
Tiếng chuông vừa dứt, vậy mà Phó Cận Sâm không hề ngại phiền mà lại tiếp tục ấn chuông.
Mục Noãn Noãn do dự một chút, bấm nút trả lời:
"Có chuyện gì?"
Giọng Phó Cận Sâm cực kỳ trầm thấp: "Mở cửa."
Lông mày Mục Noãn Noãn càng nhíu chặt hơn:
"Tối rồi, nhân viên cục dân chính tan làm cả rồi. Giữa chúng ta cũng chẳng có gì đáng nói, mời Phó tổng quay về."
Hiện tại, ngoài việc ra cục dân chính làm thủ tục ly hôn, cô không muốn có bất kỳ ràng buộc nào với người đàn ông này nữa.
Huống chi...
Cũng chẳng thể nhận được giấy ly hôn ngay, chỉ có thể đăng ký trước rồi chờ qua thời gian "nguội đầu".
"Mục Noãn Noãn! Đừng để tôi phải nói lần thứ ba, mở cửa!"
Bạch Nhiễm: [Phó tổng, tôi đã tra được thông tin của nghệ sĩ đó rồi.]
Bạch Nhiễm: [Hằng Lăng Dương: tiểu sinh mới nổi, ảnh đế trẻ, có hàng chục triệu fan, hiện là trụ cột lưu lượng của Tập đoàn Giải trí Mục thị, nhỏ hơn Mục tổng một tháng. Trước mặt fan thì mang hình tượng lạnh lùng nhưng sau lưng lại cứ bám lấy Mục tổng không rời, luôn theo đuổi cô ấy.
Lần này cậu ta bị thương ở mặt, tạm thời không thể quay phim, nên chọn điều trị tại nhà. Địa chỉ nhà cậu ta lại đúng ngay sát nhà Mục tổng.]
Ngay sau đó, Bạch Nhiễm còn gửi một tấm ảnh của Hằng Lăng Dương.
Ăn mặc thời thượng, gương mặt điển trai.
Sắc mặt Phó Cận Sâm âm trầm đến mức gần như nhỏ ra nước!
Mục Noãn Noãn!
Khó trách cô ta cứ nằng nặc đòi ly hôn, hóa ra là vì thấy không còn hy vọng từ anh, lại tìm thấy sự ấm áp từ Hàng Lăng Dương sao?
Người phụ nữ này, thật tốt lắm!
Phó Cận Sâm: [Gửi địa chỉ cho tôi.]
Rất nhanh, Bạch Nhiễm đã gửi địa chỉ qua.
Phó Cận Sâm lập tức đứng bật dậy. Lâm Vũ Thi nhận ra có gì đó không ổn, mở mắt ra:
"Anh Cận…"
Cô ta theo phản xạ muốn ngồi dậy nhưng Phó Cận Sâm đưa tay cản lại, cố gắng giữ giọng bình tĩnh:
"Anh còn chút việc cần xử lý, em nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai anh sẽ lại đến."
Đôi mắt Lâm Vũ Thi khẽ run lên, lo lắng hỏi:
"Công ty có chuyện gì sao?"
"Không có gì, đừng lo." Nói xong, Phó Cận Sâm rõ ràng không định ở lại thêm, bước đi rất nhanh.
"Anh Cận…" Lâm Vũ Thi khẽ gọi một tiếng, nhưng không được đáp lại.
Lông mày cô ta nhíu chặt. Dù vừa rồi chính cô ta cố tình để anh nhìn thấy những thông tin đó nhằm châm ngòi cho cơn giận của anh nhưng lại không hề có ý khiến họ gặp mặt.
Không! Nhất định không thể nào!
Chắc chắn chỉ là anh đi xử lý công việc quan trọng nào đó, không hề liên quan đến Mục Noãn Noãn!
Cùng lắm thì trong lòng anh tức giận, vì Mục Noãn Noãn dám tiếp xúc với người đàn ông khác khi còn trong thời kỳ hôn nhân nhưng tuyệt đối không đến mức quan tâm hay để cô ta trong lòng mà tìm đến tận nơi!
Một giờ trôi qua trong chớp mắt.
Phó Cận Sâm đã lái xe đến địa chỉ mà Bạch Nhiễm báo.
Anh chậm rãi dừng xe, quả nhiên thấy chiếc Bentley màu bạc mà Mục Noãn Noãn hay lái đậu trong sân một căn biệt thự.
Biển số xe đến giờ anh vẫn nhớ rõ.
Phó Cận Sâm siết chặt nắm đấm, ánh mắt liếc về phía căn biệt thự bên cạnh, rèm cửa sổ sát đất đã được kéo kín, hoàn toàn không thể thấy gì bên trong, chỉ có thể thấy trong sân có một chiếc xe sang đậu ở đó.
Ngẩng đầu lên, thấy đèn tầng hai của cả hai căn biệt thự đều đang sáng, có vẻ như Hằng Lăng Dương không có mặt trong nhà Mục Noãn Noãn.
Anh mím môi, xuống xe, nhanh chóng bước đến trước cửa, ấn chuông.
Mục Noãn Noãn vừa từ phòng tắm bước ra, liền nghe thấy chuông vang lên không ngừng dưới lầu. Cô khẽ nhíu mày, khoác áo choàng tắm đi xuống.
Tối muộn thế này, ai còn đến tìm?
Là Hằng Lăng Dương lại bày trò? Hay là Lý Thân đến có việc?
Nhưng cả hai đều có thể gọi điện thoại mà?
Thế nhưng…
Khi cô thấy qua màn hình đối thoại hình ảnh khuôn mặt lạnh lùng nhưng điển trai đang đứng ngoài cửa, lông mày Mục Noãn Noãn lập tức nhíu chặt lại.
Phó Cận Sâm đến đây làm gì?
Sự xuất hiện của anh tuyệt đối không phải ngẫu nhiên!
Tiếng chuông vừa dứt, vậy mà Phó Cận Sâm không hề ngại phiền mà lại tiếp tục ấn chuông.
Mục Noãn Noãn do dự một chút, bấm nút trả lời:
"Có chuyện gì?"
Giọng Phó Cận Sâm cực kỳ trầm thấp: "Mở cửa."
Lông mày Mục Noãn Noãn càng nhíu chặt hơn:
"Tối rồi, nhân viên cục dân chính tan làm cả rồi. Giữa chúng ta cũng chẳng có gì đáng nói, mời Phó tổng quay về."
Hiện tại, ngoài việc ra cục dân chính làm thủ tục ly hôn, cô không muốn có bất kỳ ràng buộc nào với người đàn ông này nữa.
Huống chi...
Cũng chẳng thể nhận được giấy ly hôn ngay, chỉ có thể đăng ký trước rồi chờ qua thời gian "nguội đầu".
"Mục Noãn Noãn! Đừng để tôi phải nói lần thứ ba, mở cửa!"
2
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
